Bị Ép Buộc Xuyên Vào Truyện Linh Dị Phi Logic

Chương 4: Mẹ rắn 4

Theo cuộc trò chuyện vừa rồi, và cả những gì xảy ra từ khi cô xuyên đến, Khương Hân tổng kết, có lẽ lúc này cô đang xuyên đến một vùng quê nghèo, nhà cô hiện tại có cha và mẹ cùng một đứa con gái là cô.

Cha cô tên là Khương Hữu, tên mẹ cô là Lý Hoa Hoa, còn tên cô cũng giống với tên của nguyên thân.

Thời gian qua nhà cô cực kì khó khăn, vì vậy Khương Hữu mới sinh tật nhậu nhẹt xỉn say rồi đánh đập vợ con.

Còn bây giờ không biết vì lý do gì mà ông ấy đột nhiên thay đổi.

Chỉ là... ánh mắt lúc nãy của ông ấy, vì sao kỳ lạ như thế?

Khương Hân đi đến bên những cái ụ vuông vắn lớn được xây lên.

Cô lúc này chỉ mới tám tuổi, nhưng nhìn chiều cao của những cái ụ vuông vắn này thì cơ thể cô cũng rất thấp bé, vì vậy cô cũng chỉ có thể bám tường nhìn vào bên trong.

Từng ụ vuông lớn khoản bốn mét vuông, có đến mười ụ, nhưng chỉ có chín ụ có rắn, còn ụ cuối cùng được lộp lá lên như mái nhà, là chỗ lúc nãy cô ở.

Nhìn vào trong từng ụ rắn, Khương Hân thấy chi chít rắn là rắn, nhíu mày nhìn kỹ thì đều càng khiến cô bất ngờ hơn là trong mỗi ụ rắn sẽ có một con rắn lớn đến mức bất thường.

Nói là bất thường vì cả đời cô chưa bao giờ thấy con rắn nào lớn đến mức kì lạ như vậy.

Nó không dài lắm, chỉ dài khoảng một mét năm, một mét sáu, bề ngang bự khoảng hai mươi xăng ti mét.

Khương Hân không thể tin được dụi mắt. Trong lúc cô cử động thì con rắn cũng đưa mắt nhìn về phía cô, nó há miệng lè ra một cái lưỡi dài đỏ chót.

Nếu không phải xung quanh nó điều là những con rắn bình thường, thì cô còn nghĩ nó là một loại quái vật nào đó chứ không phải rắn.

Giật mình sợ hãi, Khương Hân vội buông tay bám trên vách tường ngã uỵch một cái thật mạnh.

"Ui trời ơi! Làm mình sợ chết khϊếp!"

Một tháng sau, Lý Hoa Hoa nôn ói dữ dội, buổi sáng ăn cơm xong thì Khương Hữu đèo bà ấy trên một chiếc xe đạp, chở bà lên thị trấn khám bệnh.

Nói là ăn cơm, nhưng ngoại trừ ngày đầu tiên, thì những ngày sau đó Khương Hân chỉ được cho một chén nhỏ cháo loãng, Lý Hoa Hoa còn nói như vậy là đã cải thiện hơn trước nhiều rồi.

Đây là lần đầu tiên Khương Hân ở lại nơi này một mình, cả tháng qua cô hầu như cũng biết mặt gần hết người trong thôn, chỉ là tin tức thu được cũng rất rời rạc.

Vừa thấy Khương Hữu đạp xe chở mẹ cô đi, thì người đàn ông góa vợ họ Trần ở gần nhà cô chạy đến.

"Này, Khương Hân... Cha với mẹ mày đi đâu đấy?"

Khương Hân không trả lời ông ta, vội vàng đóng sầm cổng lại chạy vào nhà.

Bởi vì đây có thể là cơ hội duy nhất khiến cô tìm tòi xem những lời nói mà Khương Hữu hay lẩm bẩm không để cho cô hay Lý Hoa Hoa nghe thấy là gì?

"Mẹ kiếp, mày chạy gì chứ? Cha mày nói đợi mày lớn lên sẽ gả mày cho tao..."

Phía sau đó Khương Hân không nghe rõ lắm cũng khiến cô run sợ, người cha đó của cô nghĩ gì vậy chứ? Cô mới có tám tuổi, mà người đàn ông kia đã gần bốn mươi rồi.