Nam Thành, tháng Chín.
Cửa kính chiếc Porsche 918 Spyder màu xám bạc khẽ hạ xuống một nửa. Gió lạnh luồn qua khe cửa, thổi nhẹ vào trong xe từng đợt từng đợt. Một lọn tóc đen trước ngực Dạ Khuynh bị gió hất tung lên, tạo thành một đường cong nhỏ đầy kiêu kỳ.
Làn gió phác họa nửa khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ của cô. Dạ Khuynh khẽ mím môi, những ngón tay thon dài trắng muốt đang lướt nhanh trên màn hình điện thoại.
Thiếu niên ở ghế lái liếc nhìn cô, tai lập tức nóng ran. Hắn ta khẽ rụt tay lại, đầu ngón tay lơ đãng chạm vào vành tai đang ửng đỏ của mình.
Do dự một giây, giống như đang cố tìm đề tài, hắn ta mở miệng: "Khuynh Khuynh… đừng cúi đầu mãi như thế, rất hại mắt. Con gái phải biết giữ gìn đôi mắt chứ."
Ngón tay Dạ Khuynh khựng lại. Hàng mi đen cong vυ't khẽ run rẩy. Đôi mắt cô hiện lên tia sáng mơ hồ, trong trí nhớ của cô, anh trai cũng từng nói như thế nhưng giọng điệu hoàn toàn khác.
Cô khẽ cười cười, tự giễu. Thế thân này giống mà lại không giống.
Giống như vừa nghĩ tới điều gì đó, cô chớp mắt liên tục. Thôi vậy, chưa bắt được "anh trai" lại không thể rời xa hắn ta, tạm thời chấp nhận thế thân này cũng được. Chờ đến khi người trở về, cô nhất định sẽ trói chặt đối phương, không để đối phương chạy trốn thêm lần nào nữa.
Dù sao thì mọi thứ…
Cô cũng đã chuẩn bị đủ lâu rồi.
Một lúc sau, cô mím môi khẽ buông ra hai chữ: "Tiếp tục."
“Hả?"
Royce giật mình, nhất thời không hiểu ý.
Dạ Khuynh mất kiên nhẫn nhíu mày, ánh mắt toàn là vẻ cau có: "Tiếp tục nói."
"Nói… nói cái gì?"
Cô càng bực bội đang định nổi nóng thì chuông điện thoại vang lên, một tiếng nhạc chuông đặc biệt.
Cô khựng lại, vẻ mặt lập tức dịu xuống, ửng lên sắc hồng ấm áp, lộ rõ vẻ đẹp kinh tâm động phách.
Royce ngẩn người nhìn một lúc lâu.
Đến khi chiếc xe phía trước bấm còi inh ỏi, hắn ta mới sực tỉnh lại, có chút lúng túng.
Tới bây giờ, hắn ta vẫn cảm thấy chuyện này không chân thực. Sao đại tiểu thư nhà họ Dạ lại chủ động tìm tới hắn ta?
Lại còn nói sẽ lo toàn bộ học phí bốn năm đại học, chỉ với một điều kiện, mỗi khi cô cần hắn ta phải lập tức xuất hiện trước mặt cô.
Ban đầu, hắn ta tưởng cô để ý đến gương mặt của mình. Dù sao hắn ta cũng từng nghe đồn, mấy gia tộc giàu có thường có sở thích "đặc biệt".
Nhưng ba tháng trôi qua, chẳng có gì xảy ra. Ngoài việc cô thường mặt lạnh như tiền, bắt hắn ta nói mấy câu khó hiểu thì hoàn toàn không có gì khác.