Vì không phải hệ thống trực tiếp cứu vớt ký chủ nên dù nhiệm vụ thất bại thì thân thể ở thế giới thực cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Chỉ là… Tất cả sẽ hóa thành hư vô mà thôi.
“Ừ.”
B6 rất rộng rãi vào lúc này.
Nhưng khi thấy Tông Kha chất đầy hàng hóa tìm lại được vào kho chứa của hệ thống thì nó mới choáng váng!
Lại nhìn thấy cô chuẩn bị số lượng lớn thuốc kháng viêm, thuốc giảm đau, v.v…, nó bắt đầu tê liệt cảm xúc…
Đây là đi làm nhiệm vụ hay là định đi khai chiến vậy?
[Ký… Ký chủ… Cô định làm gì vậy?]
Sau khi cất mẻ hàng cuối cùng vào kho, Tông Kha đáp nhẹ: “Không có gì cả, chỉ là một chút xíu đồ để bảo đảm cho cuộc sống thôi.”
Chút xíu?
B6 im lặng, thôi vậy, nói cũng vô ích.
Khi làm nhiệm vụ, nó sẽ giám sát ký chủ để cô đừng quá mức điên cuồng!
Các ký chủ trước đây đều dịu dàng đáng yêu, còn ký chủ hiện tại… Nó thật sự rất sợ hãi!
“À đúng rồi, khi tôi đến thế giới khác thì thời gian bên này có dừng lại không?”
[Không dừng lại nhưng trôi rất chậm, một thế giới cũng chỉ mất chưa đến nửa tiếng ở đây thôi, cô yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến chuyện của cô đâu.]
Được.
…
Tông Kha nhìn vào gương, gương mặt quen thuộc đến không thể quen hơn hiện ra khiến cô thoáng sững sờ.
“Ý gì đây? Mỗi thế giới đều là gương mặt ban đầu của tôi sao?”
B6 gật đầu lia lịa trong khi cô không nhìn thấy nó.
[Đúng vậy, hoàn thành nhiệm vụ chẳng khác nào cô tự mình trải qua cuộc đời ở những thế giới đó theo ý nguyện của mình, không bị hạn chế bởi thiết lập nhân vật.]
Nhưng cũng đừng quá điên cuồng, cẩn thận bị người ta cứa cổ đấy…
Thôi được rồi.
Muốn cô thực sự nhập vai, chứ không chỉ đóng vai người quan sát thì cô cũng không có ý kiến gì.
Chỉ là…
“Nói tình huống hiện tại đi.”
[Được, ký chủ, hiện tại cô là sinh viên năm ba của đại học S, xuất thân từ một thành phố nhỏ xa xôi. Do lời hứa từ thời cụ cố, cô đến nhà họ Thẩm ở thành phố S để thực hiện hôn ước. Đối tượng kết hôn chính là tổng tài đương nhiệm của tập đoàn Thẩm thị – Thẩm Giang.]
[Yêu cầu nhiệm vụ: Được nhà họ Thẩm công nhận và có chỗ đứng trong gia tộc này.]
[Chỉ khi hệ thống đánh giá là hoàn thành loại A thì nhiệm vụ mới xem như hoàn tất.]
Tông Kha vốc một ít nước vỗ lên mặt, dùng khăn lau khô rồi vén mái tóc lòa xòa trước trán lên.
Cô nhàn nhạt hỏi: “Một cô gái từ thành phố nhỏ xa xôi làm sao lại dính dáng đến nhà họ Thẩm tận thành phố S được? Nói rõ hơn đi.”
[Vì cụ cố của cô từng cứu mạng cụ cố quá cố của nhà họ Thẩm trên đường đi làm thuê. Lúc cụ ông nhà họ Thẩm khốn đốn nhất, cụ cố cô đã cho ông ấy 50 tệ, giúp ông ấy vực dậy từ con số không.]
“Nói cách khác, tài sản của tập đoàn Thẩm thị có một phần của tôi sao?”
B6 nghẹn họng.
[Ừm… Cũng có thể nói vậy.]