Chuyện này… Nó tiêu đời thật rồi.
B6 điên cuồng lục tìm thông tin về Tông Kha trong bộ nhớ, quyết không bỏ sót một chi tiết nào.
Có rồi!
Nó quyết định thử một lần, cẩn trọng nói: [Chúng tôi có thuốc cải thiện thể chất, bất kể là bệnh gì cũng có thể chữa khỏi hoàn toàn.]
Thân thể đang lười biếng của Tông Kha thoáng cứng lại, tai hơi động đậy: “Nói tiếp đi.”
Không động lòng ư? B6 bối rối.
Chẳng lẽ nó đã đoán sai rồi?
Vậy thì tăng giá trị lên!
[Ngoài ra, chúng tôi còn có thể cung cấp cho cô 500 tỷ đô tiền mặt.]
Người phụ nữ vẫn không phản ứng.
B6 cuống lên: [Còn… Còn có bản thiết kế và mẫu thử của một loại vũ khí mới!]
Đây là tất cả những gì nó có thể đưa ra rồi.
Nhiều hơn… Nó không có quyền…
Tông Kha nghe nó ấp úng mãi không nói thêm được gì, cô liền đặt ly rượu xuống, lười biếng tựa nửa người vào ghế sofa.
Ánh đèn màu vàng ấm hắt nghiêng lên khuôn mặt tuyệt mỹ của cô khiến nét đẹp ấy càng thêm phần tùy tiện, bí ẩn.
Dưới sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ thẫm thản nhiên buông một câu: “Vậy thì chơi thử xem.”
Đồng ý rồi!
B6 vui sướиɠ đến mức phát ra tiếng “bíp bíp bíp” liên hồi.
Những thứ khác cô không quan tâm nhưng thuốc chữa bệnh di truyền thì nhất định phải có.
Rất ít người biết rằng nhà họ Tông có một căn bệnh di truyền về gen.
Sau 35 tuổi, cơ thể sẽ dần suy yếu từng ngày cho đến khi tử vong.
Nền y học hiện tại hoàn toàn không thể giải quyết vấn đề này.
Sự xuất hiện của một thực thể đến từ chiều không gian cao hơn đã chứng minh sự tồn tại của vũ trụ song song.
Biết đâu, ở một không gian khác, y học phát triển hơn có thể cứu được gia tộc của cô.
“Lời nói suông thì không đáng tin, đưa ba thứ đó ra để tôi xem hoặc thử đi.”
Mẹ cô hiện đang dưỡng bệnh trong trang viên.
Nếu thuốc có hiệu quả thì cô có thể để mẹ thử trước.
[Thuốc thì cô có thể thử, nhưng 500 tỷ và vũ khí thì chỉ được xem thôi.]
“Tất nhiên.”
Nhìn ống thuốc bỗng dưng xuất hiện trong không trung, Tông Kha lập tức sai người mang đi kiểm nghiệm, phân tích thành phần.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, thuốc được sử dụng cho mẹ cô.
Năm tiếng sau, khi kiểm tra lại, tình trạng bệnh có dấu hiệu cải thiện rõ rệt.
Lúc này, Tông Kha mới thực sự tin tưởng.
Cô không làm khó B6 nữa, liền hỏi: “Không có ba lô, kho chứa hay không gian gì sao? Tôi muốn chuẩn bị một ít đồ dùng cá nhân.”
B6 phấn khích: [Tất nhiên là có! Chỉ cần cô nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ thì tôi sẽ không bạc đãi ký chủ đâu…]
[Khi làm nhiệm vụ, tôi cũng sẽ nhắc nhở về những mối nguy hiểm nên cô có thể yên tâm. Nhưng nhớ kỹ, trước khi hoàn thành nhiệm vụ nhất định phải bảo vệ tính mạng của mình, nếu không nhiệm vụ sẽ thất bại.]