Sau Khi Buông Xuôi, Ta Cưa Đổ Hắc Liên Hoa

Chương 5

Số 27: [???]

Vân Vãn Nguyệt không để ý đến hệ thống nữa mà bước lên xe ngựa, yên lặng ngồi xuống.

Thấy vậy, Số 27 tiếp tục dùng lý lẽ thuyết phục: [Nè nè, ngươi chờ chút đã. Ngươi là người xuyên sách được sàng lọc kỹ lưỡng, còn ta là hệ thống của ngươi. Ngươi hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ có được phần thưởng, mà ta cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ, cả hai chúng ta đều có lợi. Hay là như này, ngươi cứ coi như là đang giúp ta hoàn thành công việc đi, được không?]

Vân Vãn Nguyệt sâu cay nói: [Không được, vì sao ta phải hợp tác với ngươi chứ? Đó là công việc của ngươi mà. Ngươi cũng nên học cách đối mặt với xã hội đi, không thể cứ dựa dẫm vào người khác mãi được.]

Số 27 thấy cũng đúng, đúng là nó nên dựa vào bản thân: [Ơ kìa… Từ từ đã… Cái gì cơ?]



Phố Nam là khu ăn uống sầm uất, bây giờ lại đang đúng vào lúc chạng vạng nên tiếng thét to chào hàng của các tiểu thương không ngừng vang vọng khắp nơi.

Vân Vãn Nguyệt vừa vén màn xe ngựa lên liền nhìn thấy những vòng khói đang lượn lờ bay tới, khói mang theo hương vị riêng biệt của các loại đồ ăn mà lan xa…

Nàng bị một mùi hương hấp dẫn, lập tức dừng tầm mắt lên trên quầy hàng của tiểu thương kia. Hóa ra chỉ là bánh bao nhân thịt bình thường.

Nhưng thường thì những thứ bình dị này lại là đồ ăn có sức hấp dẫn nhất.

Hay là lúc trở về mua thêm một ít bánh bao nhân thịt nhỉ?

Đúng lúc này, xe ngựa dừng lại, cách đó không xa là tỳ nữ của Vân gia đang cầm điểm tâm trở về. Nàng vứt luôn bánh bao ra sau đầu, lập tức bước xuống xe ngựa.

Phải ăn bánh hoa đào trước đã!

Khi đi tới trước mặt người nọ, Vân Vãn Nguyệt duỗi tay cầm lấy bánh hoa đào. Chiếc vòng bạc đeo trên cổ tay nàng va vào hộp bánh phát ra tiếng vang rất nhỏ. Khuôn mặt nàng dần trở nên tươi cười vì đã có được món điểm tâm mình muốn.

“Tiểu thư đúng là may mắn, đây là hộp cuối cùng của hôm nay đó ạ. Nếu như nô tỳ tới muộn một chút thì sợ là đã hết sạch rồi.”

“Vậy à? Thế thì đúng là ta may rồi!” Nụ cười trên mặt nàng lại lớn hơn một chút, đôi mắt hoa đào cong lên như trăng non.

Chủ quán đứng bên cạnh nhịn không được mà lên tiếng: “Ái chà, vị tiểu nương tử này xinh xắn quá đỗi, chỉ nhìn nàng thôi mà bánh hoa đào nhà ta cũng như ngon hơn mấy phần rồi!"

Lời này cất lên vang dội, nên đã lập tức thu hút ánh mắt của không ít người xung quanh.