Thập Niên 80: Đã Trọng Sinh Thành Tiểu Phú Bà

Chương 17: Đối Đầu Với Đường Vĩ

Không khí trong xưởng may trở nên căng thẳng khi Đồng Nghiên đứng trước Chu Quyên, ánh mắt kiên định không chút nao núng. Chu Quyên, dù cố giữ vẻ bình tĩnh, không thể giấu được sự lúng túng khi bị Đồng Nghiên vạch trần. Những lời của Đồng Nghiên không chỉ khiến cô ta mất mặt trước đồng nghiệp, mà còn gieo rắc nghi ngờ về mối quan hệ giữa cô ta và Đường Vĩ. Trong lòng Chu Quyên, cơn giận bùng lên, nhưng cô ta biết mình không thể làm gì trước đám đông. Cô ta cắn môi, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo: “Đồng Nghiên, cậu hiểu lầm rồi. Tớ chỉ muốn tốt cho cậu thôi. Nếu cậu không muốn giữ radio, cứ trả thẳng cho Đường Vĩ, đừng kéo tớ vào chuyện này.”

Đồng Nghiên nhướn mày, giọng vẫn bình thản: “Tớ không kéo cậu vào đâu. Tớ chỉ nói sự thật. Cậu mượn radio từ Đường Vĩ, mang đến cho tớ, giờ tớ trả lại cậu. Nếu cậu không muốn giữ, thì mang trả anh ta cũng được. Tớ chỉ muốn mọi chuyện rõ ràng.” Lời nói của cô nhẹ nhàng nhưng sắc bén, khiến Chu Quyên không tìm được kẽ hở để phản bác. Những công nhân xung quanh bắt đầu thì thầm, một số người nhìn Chu Quyên với ánh mắt dò xét, khiến cô ta càng thêm bối rối.

Đúng lúc đó, một giọng nói trầm vang lên, phá tan bầu không khí căng thẳng. “Sáng sớm đã ầm ĩ gì thế? Sao không làm việc đi?” Một thanh niên mặc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng vàng, tay xách cặp da bước vào. Hắn có vẻ ngoài bảnh bao, nhưng ánh mắt lại ánh lên sự tự mãn quen thuộc. Đó chính là Đường Vĩ. Khi nhìn thấy Đồng Nghiên, mắt hắn sáng lên, nụ cười nở rộng trên môi. “Đồng Nghiên, em khỏe rồi à? Sao không nghỉ thêm vài ngày? Sức khỏe quan trọng hơn mà.” Giọng hắn ngọt ngào, nhưng Đồng Nghiên chỉ cảm thấy lạnh sống lưng. Hình ảnh kiếp trước, khi hắn đánh đập cô, bán con cô, hiện lên rõ mồn một, khiến cô phải kìm nén cơn run rẩy trong người.

Cô hít một hơi sâu, tự nhắc mình phải bình tĩnh. Kiếp này, cô không còn là cô gái ngây thơ dễ bị lừa bởi những lời đường mật của hắn nữa. Đôi mắt cô, giờ đây đã được gột rửa bởi đau khổ, nhìn thấu bản chất độc ác của Đường Vĩ. Cô bước tới, đưa chiếc radio ra trước mặt hắn, giọng lạnh lùng: “Đây là radio anh cho Chu Quyên mượn. Cô ấy mang đến nhà tôi, giờ tôi trả lại anh. Anh kiểm tra xem có hư hỏng gì không.” Đường Vĩ ngẩn người, nụ cười trên môi cứng lại. Hắn vội vàng ôm lấy chiếc radio, sợ nó rơi xuống đất, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào Đồng Nghiên, như muốn tìm hiểu ý định của cô.

“Đồng Nghiên, anh không cần dùng nó ngay đâu,” hắn nói, giọng dịu dàng nhưng đầy toan tính. “Chu Quyên bảo em thích nghe hát, nên anh mới cho mượn. Em cứ giữ lại mà nghe, cần gì phải trả vội?” Đồng Nghiên nhếch môi, ánh mắt sắc lạnh: “Anh quan tâm đến Chu Quyên như thế, tôi nào dám giữ đồ của cô ấy? Với lại, tôi không thích nợ ai cái gì, nhất là những thứ không phải của mình.” Cô nhét radio vào tay hắn, không để hắn có cơ hội từ chối. Đường Vĩ sững sờ, không ngờ Đồng Nghiên lại thẳng thừng như vậy. Hắn vốn quen với việc cô gái này luôn giữ khoảng cách nhưng vẫn nhẹ nhàng, không bao giờ làm hắn mất mặt trước đám đông.

Chu Quyên, đứng bên cạnh, mặt đỏ bừng vì xấu hổ và tức giận. Những lời của Đồng Nghiên không chỉ đẩy cô ta vào tình thế khó xử, mà còn khiến mọi người nghĩ rằng cô ta và Đường Vĩ có mối quan hệ mờ ám. Cô ta cắn môi, ánh mắt lườm Đồng Nghiên đầy oán hận, nhưng không dám mở miệng. Đồng Nghiên, không thèm để ý đến cô ta, quay sang hỏi Tô Mạt: “Xưởng trưởng đâu? Tôi có việc cần gặp ông ấy.” Tô Mạt, đang đứng xem kịch, vội đáp: “Hôm nay xưởng trưởng không ở đây. Có đoàn thanh tra từ trên xuống, ông ấy đang bận tiếp họ.”

Đường Vĩ, nhân cơ hội này, vội vàng lên tiếng: “Đúng rồi, lãnh đạo sắp đến thanh tra. Mọi người đừng tụ tập nữa, mau về chỗ làm việc đi! Muốn bị mắng à?” Hắn quay sang Đồng Nghiên, giọng dịu lại: “Đồng Nghiên, nếu em khỏe rồi thì bắt đầu làm việc nhé. Có gì cứ nói với anh, anh sẽ giúp em.” Hắn mỉm cười, nghĩ rằng cô vẫn sẽ ở lại xưởng, cho hắn thêm thời gian để theo đuổi. Nhưng Đồng Nghiên chỉ gật đầu qua loa, ánh mắt không chút dao động. Cô biết, hắn đang tự tin rằng cô không thể rời xa xưởng may, nhưng hắn không ngờ rằng, cô đã quyết tâm cắt đứt mọi liên hệ với nơi này – và với cả hắn.