Giờ Dậu tại Hoa thanh lâu.
Lăng Y Nhiên ngước lên nhìn bảng hiệu Hoa thanh lâu.
Đột nhiên một mùi phấn thơm nồng nặc xông vào mũi hắn khiến hắn không khỏi phải lấy tay che mũi.
“A dô, Tam vương gia mấy ngày rồi ngài mới tới Hoa thanh lâu này của ta, ta nhớ ngài chết đi được.”
Giọng nói õng à õng ẹo khiến hắn không khỏi ngoái đầu lại.
Hắn nhíu mày, chậm chạp nói: “Ngươi là...”
“A dô, Tam vương gia, ta là Lan Nhược tú bà của Hoa thanh lâu, mới mấy ngày không tới mà ngài quên nô rồi sao, thấy ghét à.”
Tú bà dựa sát vào người hắn khiến hắn không khỏi xoay người qua chỗ khác: “À ừm, hahaha sao bổn vương có thể quên được Lan tú bà. Hôm nay ta tới có chính sự, ngươi dẫn ta tới chỗ vị ấy đi.”
Vừa nói hắn vừa quăng cho bà một thỏi vàng.
Tú bà nhận được vàng thì cười không khép được miệng: “Vâng vâng vâng, Âu Dương công tử đợi ngài đã lâu, ngài ấy đang ở tầng 2, phòng 5.”
Âu Dương công tử?
Ở Lương quốc người mang họ Âu Dương là những dòng tộc có chức quyền. Theo nguyên tác thì Âu Dương gia là nhà mẹ đẻ mẫu phi của Tam vương gia Lăng Y Nhiên. Hắn có một vị biểu huynh là Âu Dương Yến, đang giữ chức Đại tướng quân trong triều. Cả dòng tộc nam tử đều là đại tướng quân chinh chiến xa trường, được người dân kính ngưỡng vô cùng. Chính là cậy có nhà ngoại vững chắc vậy nên dù nguyên chủ có vô dụng, danh tiếng bê bết thế nào thì đại phản diện Lăng Hách cũng chỉ mắt nhắm mắt mở mà chưa đυ.ng tới hắn.
Âu Dương Yến cũng thuộc trong những anh công của Lâm Cảnh Nghi.
Sau này chỉ vì nguyên chủ Lăng Y Nhiên gây khó dễ, nhiều lần hãm hại Lâm Cảnh Nghi mà vị biểu huynh này cho người gϊếŧ hắn. Nhưng nguyên chủ như con gián đập hoài không chết, chỉ đến khi bị Thượng Quan Nguyệt bắt được và cho thuộc hạ hành hạ cho tới chết.
Lăng Y Nhiên vừa đi vừa suy nghĩ thì đã tới trước cửa phòng.
Hắn lịch sự gõ cửa phòng, bên trong vọng ra tiếng nam nhân trầm ấm: “Vào đi.”
Hắn mở cửa bước vào, khẽ liếc mắt, nhìn về chủ nhân giọng nói, người hẹn hắn đến đây, Âu Dương Yến.
Khuôn mặt góc cạnh rõ nét, mày kiếm, sống mũi cao thẳng, mắt dài sắc sảo, con ngươi đen sâu thẳm như hồ nước không gợn sóng. Khi nhìn người khác, ánh mắt sắc như lưỡi dao, khiến kẻ đối diện không dám nhìn thẳng.
Y có dáng người cao lớn, vai rộng eo thon, thân hình cân đối, vừa có khi chất văn nhã vừa ẩn chứa sức mạnh khiến người khác chỉ cần lần đầu gặp y thì không thể không đưa mắt nhìn theo.
Trong lòng Lăng Y Nhiên cảm thán, tác giả dở hơi toàn viết cảnh tà râm nhưng phải nói là các công của em thụ không ai là không đẹp, người sau lại càng đẹp hơn người trước.
Âu Dương Yến đưa mắt qua nhìn hắn, khẽ ý nhắc hắn ngồi xuống.
Hắn trong lòng gợn sóng nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh không biểu lộ ra ngoài. Phương châm của hắn là địch không động ta không động.
Âu Dương Yến cứ ngồi uống trà thưởng thức phong cảnh bên ngoài, dường như quên bên cạnh y còn có một sinh vật nam đang sống sờ sờ.
Qua một nén hương, khi hắn sắp chịu không nỗi muốn bỏ chạy thì Âu Dương Yến cũng chịu buông lời vàng ngọc ban phước cho hắn vài chữ: “Ngươi chuẩn bị tới đâu rồi?”
Hắn trong bụng đầy dấu chấm hỏi.
A đù, a đù, y đang hỏi tới việc gì? Sao trong nguyên tác hắn không nhớ có cảnh này. Hay do hắn là nhân vật phụ pháo hôi nên đã lượt bớt tình tiết. Giờ bắt hắn vào đây để bổ sung cảnh quay, lấp hố!!
Hắn ỡm ờ đáp: “Cũng ổn thỏa rồi.”
Hắn lại bồi thêm một câu: “Mà huynh có chắc mọi thứ đều suôn sẻ không?”
Hắn đang muốn thử Âu Dương Yến, hỏi một câu không đầu không đuôi, vừa không để y nghi ngờ, vừa có thể moi được tin tức từ miệng y.
Âu Dương Yến nhíu mày kiếm nhìn hắn không đáp lại.
Trong lòng Lăng Y Nhiên lộp bộp.
Đừng nói là nghi ngờ hắn không phải Lăng Y Nhiên đi? Giờ hắn chạy còn kịp không?
Y vẫn nhíu mày trầm tư nhìn hắn.
Đệch, có gì thì nói thẳng đi vị huynh đài, đừng chơi trò vậy, hắn đau tim nha!
Âu Dương Yến liếc mắt nhìn hắn, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Ngươi chỉ cần sắp xếp ổn thỏa khiến cho buổi yến tiệc ngày mai hỗn loạn, những việc còn lại ta tự có sắp xếp.”
Rốt cuộc Âu Dương Yến muốn làm gì, hay nói là có âm mưu gì?
Chẳng lẽ tên "Lăng Y Nhiên" trong nguyên tác cũng không hề vô dụng như trong lời đồn, chỉ là đang muốn che dấu để qua mắt người nào đó?
Chỉ mong là hắn suy nghĩ quá nhiều, hắn cũng không muốn vướng vào nhiều rắc rối.
Lăng Y Nhiên giả vờ tỏ ra mình đã hiểu rồi, vừa cười bỉ ổi vừa nói: “Nếu không còn việc gì thì ta đi trước, ta còn phải đi thăm các tiểu muội của ta nha.”
Hắn thấy lúc trước hắn nên làm diễn viên, đặc biệt là đóng mấy vai bỉ ổi, nham hiểm. Hắn cảm thấy mình mà thi casting chắc chắn vượt qua vòng gửi xe. Hahaha!
Sặc, hắn cười quá mém xíu nữa chết do sặc nước miếng của mình.
Âu Dương Yến phất tay tỏ ý đuổi chó.