Pháo Hôi Không Muốn Chết Thảm

Chương 3: Hệ thống

Lăng Vũ, à không, phải nói hiện giờ với thiết lập nhân vật là Lăng Y Nhiên đang cúi đầu đỡ trán.

Nếu đã xuyên tới đây rồi thì phải thay đổi kết cục chết thảm của nguyên tác. Tuyệt đối không được đi lên con đường tà râm của tác giả.

Chính vì vậy hắn phải tìm một cái đùi thiệt lớn, hắn phải ôm cho chắc cái đùi vàng này.

Tới đấy chắc mọi người nghĩ hắn Lăng Y Nhiên sẽ đi ôm đùi nam chính. Nhưng không.

No no no.

Hắn phải lên kế hoạch đi ôm đùi vị ca ca phản diện của mình, Lăng Hách.

Trong nguyên tác miêu tả y có võ công cường đại, y tự nhận thứ hai thì không ai thứ nhất. Giữa một nam chính trong ngoài bất nhất, ngoài mặt thì cười nói với mày còn trong tâm thì đang suy nghĩ làm sao để cho mày sống không bằng chết, còn không biết khi nào y sẽ chặt đầu hắn treo trước công chúng thì hắn thà đi ôm đùi vị ca ca này.

Người ta vẫn thường nói một giọt máu đào hơn ao nước lã mà.

Từ giờ trở đi hắn phải làm một người đệ đệ ngoan hiền, hỏi han y ân cần cẩn thận!

Y bảo hắn đi hướng đông hắn tuyệt đối không đi hướng đấy!

À nhầm, y bảo hắn đi hướng đông hắn tuyệt đối không đi hướng tây.

Hắn sẽ giúp vị ca ca phản diện này sớm ngày ôm mỹ nhân thụ về hậu cung. Mặc dù hắn cũng không thích tính cách của vị mỹ nhân này cho cam.

Vừa mới toát lên ý niệm này trong đầu thì thanh âm máy móc trong đầu Lăng Y Nhiên đột ngột vang lên một chuỗi dài âm thanh cảnh báo, làm cho hắn chấn động cả người, thống khổ mà ôm kín đầu.

Quản gia thấy vậy lo lắng hỏi: “Gia, ngài thấy trong người không khỏe chỗ nào, đau đầu sao? Có cần lão nô gọi đại phu đến khám lần nữa cho ngài không?”

Lăng Y Nhiên cắn răng nhịn đau không đáp lại.

Hệ thống nhắc nhở:

[Cảnh báo! Ý đồ của ký chủ lúc nãy là vô cùng nguy hiểm. Nằm trong danh sách những hành vi bị cấm, kính mong ký chủ không nên có ý đồ thử nghiệm, nếu không hệ thống sẽ tự động đưa ra sự trừng phạt tùy theo cấp độ của hành vi mà ký chủ làm ra.]

"Ý của mày là sao? Tao đã làm sai quy tắc nào?"

[Ký chủ hiện tại đang ở cấp bậc thấp nhất, chức năng OOC đang bị đóng băng. Ký chủ cần hoàn thành từng nhiệm vụ do hệ thống đưa ra để mở khóa các tính năng. Trước khi băng tan, chỉ cần ký chủ có bất cứ hành động nào trái với tính cách của nhân vật Lăng Y Nhiên trong nguyên tác đều sẽ bị trừng phạt tùy theo cấp độ. Nếu hành động đấy gây ảnh hưởng làm lệch lạc cốt truyện khá lớn thì hệ thống sẽ cưỡng chế ký chủ rời khỏi thế giới này.]

"Nếu tao rời khỏi đây thì có quay về được thế giới của tao không?"

[Ký chủ ở thế giới kia đã chết. Nếu ngài bị cưỡng chế rời khỏi thế giới này ngài sẽ tan biến vào hư không.]

Lăng Y Nhiên: "..."

"Vậy chỉ khi nào tao hoàn thành từng nhiệm vụ, mở khóa chức năng OOC gì đó thì mới có thể tự do sử dụng thân xác này, còn từ giờ đến lúc đó tao phải có cử chỉ, hành động theo nguyên chủ của thân thể này."

[Ký chủ tiếp thu rất nhanh.]

"Gượng chút, vậy tức là nếu theo nguyên tác lỡ có cảnh đi tranh giành trai với thụ thì tao cũng phải làm theo, ý mày là vậy phải không?"

[Ký chủ có thể hiểu nôm na là vậy, nhưng hệ thống cũng sẽ không quá khắt khe lắm đâu, khi có nhiệm vụ thì ký chủ bắt buộc phải làm theo, còn nếu đấy không có trong nhiệm vụ thì cũng có thể lượt bỏ. Tuy nhiên...]

"Thế nào?"

[Tuy nhiên nếu đã kêu là cảnh trong nguyên tác, và cảnh này có ảnh hưởng tới các tuyến nhân vật chính thì ký chủ phải thực hiện theo trước chức năng OOC được mở khóa, nếu không sẽ ảnh hưởng tới cốt truyện.]

[Chúc ký chủ có một chuyến trải nghiệm thật thú vị.]

"Từ từ vậy nhiệm vụ của tao trong này là làm gì, nếu vẫn phải làm theo nguyên tác thì còn kéo tao vào đây. Chơi ông à!"

[Lấp hố.]

[Trải nghiệm sự tà râm của tác giả.]

Đệch!!

Lăng Y Nhiên im lặng suy nghĩ hồi lâu, sau đó hắn ngẩng đầu lên, quét mắt một vòng khắp phòng. Không thể không cảm thán là nguyên tác rất biết hưởng thụ. Không cần bàn tới căn phòng được trang trí những món đồ xa xỉ, chỉ cần nhìn tới cái giường hắn đang nằm này, rộng đủ cho 5, 6 người nằm, nệm được làm bằng lông cừu.

Hắn giả bộ lơ đãng nói: “Đã qua buổi thượng triều chưa?”

Quản gia cung kính trả lời: “Thưa gia, đã qua rồi, hiện tại đã giờ ngọ, bệ hạ nghe tin gia bệnh nên đã miễn thượng triều cho ngài, còn kêu Lưu công công chuyển lời lại là hoàng thượng kêu ngài cứ nghỉ ngơi, nào khỏe hẳn rồi lên thượng triều.”

Chắc đại phản diện không muốn thấy bản mặt của người đệ đệ làm mất mặt hoàng thất này thì đúng hơn. Chậc, cũng tại danh tiếng của nguyên chủ này tốt quá.