Hôn Trăng

Chương 9

Mẹ Lục vui mừng: "Tốt tốt tốt, đúng là con trai của mẹ, thật giỏi! Vậy tuần sau con nhớ đưa cô gái về nhà nhé, để mẹ xem mặt! Cô bé thích ăn gì? Nhớ nhắn tin cho mẹ, mẹ sẽ dặn đầu bếp làm nhiều món con bé thích."

Lục Tư Giác đáp: "Vâng, tuần sau nhất định con sẽ về."

Cúp điện thoại, Lục Tư Giác nghe thấy tiếng bước chân khe khẽ.

Anh quay người lại, quả nhiên là Thịnh Vũ Kiều đang đứng sau lưng anh.

Thịnh Vũ Kiều đã nghe được gần hết cuộc trò chuyện, đoán được người bên kia là mẹ của Lục Tư Giác, không ngờ anh lại bị giục cưới dữ dội như vậy.

Cô hỏi Lục Tư Giác: "Vừa rồi tôi nghe thấy anh nói chuyện, tuần sau tôi phải về nhà gặp người lớn nhà anh sao? Để tránh bị lộ, chúng ta có nên bàn bạc trước không? Ít nhất cũng phải có một câu chuyện tình yêu thì cha mẹ anh mới tin được chứ."

Đã nhận lời diễn kịch, Thịnh Vũ Kiều rất chuyên nghiệp, những gì cần cân nhắc, cô đều cố gắng suy nghĩ chu toàn.

Ai ngờ Lục Tư Giác dường như đã nghĩ sẵn rồi, buột miệng nói: "Chúng ta từng yêu nhau hồi cấp ba, sau đó vì học đại học khác trường nên chia tay, bây giờ gặp lại nhau, vừa hay cô lại hủy hôn với vị hôn phu, nên tôi thừa nước đυ.c thả câu, theo đuổi cô mãnh liệt, lập tức thế chỗ vị hôn phu của cô."

Thịnh Vũ Kiều trợn tròn mắt, chỉ trong chốc lát mà anh đã bịa ra được cả một câu chuyện rồi?

Quả không hổ danh là Lục Tư Giác!

Lục Tư Giác nói một hơi, nhìn thấy đôi mắt mở to của Thịnh Vũ Kiều, anh bình tĩnh hỏi: "Cô thấy câu chuyện này thế nào?"

Thịnh Vũ Kiều vô cùng bội phục!

Đến cả việc học chung trường cấp ba cũng có thể tận dụng, thế là có ngay lý do quen biết rồi!

Hai năm trước, Thịnh Vũ Kiều đã nghe nói đến những lời đồn về Lục Tư Giác trong giới kinh doanh thành phố A, biết năng lực của anh không thể xem thường.

Lục Tư Giác bây giờ quả thực đã chứng minh cho những lời đồn đại về anh trong giới kinh doanh, bịa chuyện không chớp mắt, nếu không phải là người trong cuộc, Thịnh Vũ Kiều suýt nữa thì tin là mình đã từng yêu anh hồi cấp ba!

Cô gật đầu, vẻ mặt tán thành: "Rất tốt, câu chuyện này không tồi. Vậy chúng ta có nên bàn bạc thêm về chi tiết không? Ví dụ như yêu nhau vào năm lớp mấy, chia tay vào tháng mấy năm đại học?"

Lục Tư Giác đưa tay nới lỏng cà vạt: "Được."

Có thể ở bên Thịnh Vũ Kiều lâu hơn, anh đương nhiên sẽ không từ chối.

Tuy chuyện yêu đương hồi cấp ba là giả.

Nhưng anh sẽ cố gắng biến "thừa nước đυ.c thả câu" thành thật!

Ban đầu Thịnh Vũ Kiều nghĩ rằng sống ở nhà người lạ sẽ rất ngại ngùng, không quen.

Nhưng không ngờ sống ở nhà Lục Tư Giác lại thoải mái hơn cô tưởng tượng, không chỉ về vật chất mà còn cả về bầu không khí.

Đương nhiên, về mặt vật chất thì khỏi phải bàn, căn phòng Lục Tư Giác chuẩn bị cho cô còn rộng rãi và đẹp hơn cả phòng ngủ của cô ở Thịnh gia.

Đêm đầu tiên, cô ngủ rất ngon.

Thịnh Vũ Kiều nhanh chóng thích nghi với cuộc sống ở đây.

Trên bàn cô có một chiếc điện thoại mới.

Chiếc điện thoại cũ đã bị hỏng sau khi ngâm nước mưa suốt dọc đường.

Cô mở điện thoại, đăng nhập WeChat, thấy tin nhắn đã chồng chất như núi.

Không ít người đã nhắn tin hỏi thăm cô.

Đa số đều là đến xem trò cười, như cô dự đoán, Thịnh Vũ Kiều thậm chí còn lười bấm vào xem chi tiết.

Cô chỉ xem tin nhắn của cô bạn thân Tập Lạc Tình.