“Thì tôi mới thay đổi từ hôm qua. Giờ tôi không còn là tôi của ngày hôm qua nữa,” Bạch Ức nhai bánh bao, nói thật luôn không chút chột dạ.
Bạch Dương tức đến nghẹn họng, không thốt nên lời.
Vương Phượng Kiều – mẹ của nguyên chủ vừa đấm lưng cho chồng, vừa trách móc Bạch Ức: “Tiểu Ức, con đang làm gì vậy hả? Con xem ba con bị con chọc tức tới mức nào rồi kìa.”
Bạch Điềm ở bên cạnh phụ hoạ: “Đúng đó, chị sao lại nói chuyện với ba mẹ kiểu đó chứ?”
“Thì tôi cứ như vậy đó.”
“Không ưa nổi tôi? Ừ, tôi cũng không giúp gì được đâu.”
Bạch Ức nhún vai, rồi lại tiện tay cầm thêm một cái bánh bao nữa nhét vào miệng.
Chỉ cần không phải đối mặt với mấy bà chị hung thần kia, miệng lưỡi cô cũng đâu đến nỗi.
Mới cắn được một miếng, thì rầm!
Hoàng Kiếm đột nhiên đập bàn lật tung cả mâm. Bánh bao, sữa bò văng hết xuống sàn.
“Trả sính lễ cho tôi! Rồi bồi thường thêm năm mươi vạn tổn thất tinh thần! Hoặc nghĩ cách biến cô ta thành Omega lại! Nếu không thì tôi sẽ kiện các người tội lừa gạt hôn nhân!”
Bạch Ức tiếc nuối thở dài một tiếng. Thật lãng phí lương thực.
Ăn chùa xong rồi, cũng đến lúc phủi tay rời đi thôi. Giờ phải đi tìm ngân hàng rút ít tiền, rồi tranh thủ ghé bệnh viện kiểm tra thử tuyến sau cổ có vấn đề gì không.
Ngồi một lúc, ăn cũng kha khá rồi, nhưng Bạch Ức lại cảm thấy sau cổ mình nóng rát đến đáng sợ.
Cơn đau ấy khác hẳn tối qua, lần này là đau thuần túy, không kèm theo cảm giác tê dại hay khó chịu nào khác, chỉ là đau buốt đến tận xương.
Hoàng Kiếm vừa nổi đóa, ba người nhà họ Bạch. Bạch Dương, Vương Phượng Kiều và Bạch Điềm đều hoảng hốt.
“Anh Hoàng, anh đừng nóng, để tụi em từ từ khuyên chị ấy, chị nhất định sẽ thay đổi ý mà!”
“Phải đó, con rể à, ngày mai chúng ta sẽ đưa Bạch Ức đi bệnh viện, để bác sĩ phẫu thuật cho con bé chuyển lại thành Omega.”
“Chị Ức lúc nãy chỉ nói dỗi thôi, chị sao mà đi làm chuyện không đứng đắn với người khác được chứ…”
Sắc mặt Bạch Ức lập tức trầm xuống.
Không nói đến chuyện cô đã phân hoá lần hai thì còn có thể chuyển lại không, chỉ riêng cái gọi là “phẫu thuật chuyển A thành O”, tỷ lệ tử vong cao tới mức không tưởng.
Ba người này thật sự coi mạng người như rác rưởi.
Bạch Ức không phải nguyên chủ, nên cũng chẳng định nhịn cho cam. Trên đời này, người khiến cô chịu đựng nổi chỉ có hai bà chị hung thần và mấy đứa cháu siêu quậy thôi.
“Xin lỗi nha, tôi có Omega trong lòng rồi. Mà nói thêm, người ấy xinh cực, dễ thương cực, còn hơn xa cái lão già như ông nhiều.”
Bạch Ức vừa nói vừa cố ý cởi cúc áo sơ mi trên cùng, để lộ vài dấu vết mờ nhạt trên làn da trắng nõn, như vô tình mà lại cố tình.
Nhớ lại dáng vẻ dữ dằn của chị gái xinh đẹp tối qua, cô bỗng hơi chột dạ khi gọi người ta là “dễ thương”, nhưng cũng may là đám người kia không nhìn ra.
Hoàng Kiếm tức đến suýt ói máu.
“Cút! Cô cút ngay cho tôi! Trả tiền, trả tiền sính lễ đây!”
Bạch Dương hoảng hồn, lập tức đổi giọng: “Khoan đã, có gì thì từ từ nói.”
Chẳng qua vì tiền sính lễ ấy, ông ta đã nướng một phần không nhỏ vào sòng bạc rồi.
“Đồ bất hiếu này, sao lại dám ăn nói xằng bậy trước mặt con rể, để xem hôm nay tao có dạy dỗ mày một trận không!” Vương Phượng Kiều mặt mày tím tái, giơ tay định tát Bạch Ức.
Nhưng chưa kịp chạm tới, Bạch Ức đã nhanh tay hơn, gạt tay bà ta một cái, làm bà ta choáng váng luôn tại chỗ.
“Giờ tôi là Alpha rồi, mà các người chẳng phải còn một đứa con gái khác sao?”
“Bạch Điềm, cô yêu anh Hoàng của cô đến thế cơ mà, thì cưới đi chứ còn chờ gì nữa?”
“Còn ông - Hoàng lão đầu, ông thích trẻ đúng không? Em tôi còn trẻ hơn tôi cơ đấy.”
“Tôi bận rồi, không rảnh ở đây dây dưa với mấy người.” Bạch Ức cười lạnh một tiếng, đứng dậy quay lưng bỏ đi.
Ba người nhà họ Bạch tức đến run cả người, nhưng cũng chẳng thể làm gì hơn.
Bởi vì, một khi Bạch Ức không còn giữ lấy đạo đức giả kia nữa, họ mới phát hiện — họ hoàn toàn không có cách nào đối phó với cô.
Giám đốc Hoàng liếc nhìn Bạch Điềm hai cái, sau đó lắc đầu, tự mình phủi sạch tâm tư.
Cô nhóc này tuy trẻ hơn Bạch Ức, nhưng nhan sắc thì kém xa, lại còn chỉ là một beta tầm thường.
Ông ta bỏ ra từng ấy sính lễ, tất nhiên là muốn có cơ hội sinh ra một alpha.
Chỉ có sự kết hợp giữa Alpha và Omega, mới dễ sinh ra Alpha sở hữu tinh thần lực cường đại.