Thấy mấy cô gái ngoảnh lại nhìn, Thời Tuyết Thanh vội xoay người đi, cố gắng phớt lờ những ánh mắt rơi trên người mình.
Lờ mờ, cậu nghe một cô gái nói: “Anh bán trà sữa này dáng đẹp ghê, giống người mẫu ấy.”
“Cậu có thấy ảnh trông quen quen không?”
Thời Tuyết Thanh thầm nghĩ: “Đương nhiên là quen rồi, tôi chính là người mà các cô vừa bàn tán là bị cắt viện trợ đó.”
Trong phòng thay đồ, cậu cởi đồng phục làm việc, thay lại đồ khi đến của mình.
Tháo kính, đôi mắt dài cong thanh tú hiện ra, tháo khẩu trang, khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú lộ ra.
Cậu gỡ mũ len đen xuống, vuốt lại mái tóc được tạo kiểu kỹ lưỡng.
Áo sơ mi trắng, áo khoác xám, jeans ôm dáng, vòng cổ bạc rủ xuống xương quai xanh, tai đeo một chiếc khuyên bạc.
Đúng chuẩn mỹ nam nghệ thuật tóc dài.
Cậu nhìn gương, nở một nụ cười mơ hồ, đôi mắt như chứa cả một mùa thu dịu dàng.
Nhìn bản thân trong gương, Thời Tuyết Thanh lại càng cảm thấy hài lòng.
Vẫn rất trà xanh, vẫn rất biết thả câu, đúng là một tiểu bạch kiểm trời sinh.
(*Tiểu bạch kiểm: Những người đàn ông đẹp trai trắng trẻo thích ăn bám.)
Ánh nắng ngoài cửa tiệm chói đến lóa mắt. Thời Tuyết Thanh bước ra từ con hẻm nhỏ, đi trên phố với dáng vẻ tao nhã. Cổ tay cậu còn đeo một chiếc vòng tay xích của thương hiệu niche, trông chẳng khác gì một lưu học sinh nghệ thuật có tí tiền.
Người đẹp thì luôn có vận đào hoa. Cậu vừa đứng gần trạm xe buýt, liền có người tới bắt chuyện.
“Cậu cũng học M đại à?”
Thời Tuyết Thanh liếc nhìn người đối diện.
Áo hoodie trường, jeans Levi’s, giày Skechers.
Đồng hồ bình thường, balo bình thường, tóc tai cũng bình thường.
Quan trọng là người này còn là con trai.
Thời Tuyết Thanh mỉm cười dịu dàng không xúc phạm, nhưng từ chối rõ ràng. Đối phương không chỉ là con trai, mà trông có vẻ còn chẳng có tiền.
Là con trai thì đã là một vấn đề rồi. Cậu là trai thẳng chính hiệu.
Một trà xanh thẳng thớm, chỉ muốn yêu đương với tiểu thư có tiền thôi.
Lắc trà sữa cả buổi chiều, cổ tay đau nhức. Thời Tuyết Thanh ngồi trên xe buýt về phòng ở, ngón tay lướt lướt qua lại trên Instagram một cách lơ đãng. Dưới bài đăng của “bạch phú mỹ” Hình Vi có vô số bình luận, nhưng trong mắt cậu, toàn là những chiêu trò rẻ tiền.
(*Bạch phú mỹ: Trắng trẻo, giàu có, xinh đẹp.)
Cậu không bình luận gì, chỉ âm thầm thả tim một cái, sau đó đăng một story.
Trong ảnh, cậu chụp cảnh hoàng hôn qua lớp kính của chiếc kính râm bị nứt.
Một lát sau, Hình Vi bình luận: [Kính hỏng rồi à?]
Cậu điềm đạm trả lời: [Ít ra cũng dùng nó để nhìn thấy hoàng hôn ở bờ Tây một lần.]
Đó là tấm ảnh cậu chụp từ lần trước đi chơi cùng cả nhóm đến bờ Tây, một khoảnh khắc mà cậu cố ý giữ lại.