Trọng Sinh Trên Cao Tốc Tử Thần

Chương 8: Gặp gỡ người chơi

Người chơi 1212: “Hơn nữa cái này của tôi là đá không gian đen có thể mở rộng ba lô đó, tôi bảo anh ta bù cho tôi chút vật tư thì có gì sai? Yêu cầu của tôi đâu có quá đáng! Tôi sắp sống dở chết dở rồi, người ta thì thiếu gì đồ!”

Ánh Sáng Rải Đầy Ngày Mai: “Mọi người đều khó khăn cả, đừng cãi nhau nữa. Tôi nói một câu công bằng, @Cơn Lốc Đen Vô Địch, anh bù cho người ta chút gì đi để người ta cũng thấy thoải mái hơn, dù sao quen biết cũng là cái duyên.”

Người chơi 1212 thấy có người hùa theo mình thì càng ra vẻ đáng thương, “Đúng đó, tôi chỉ muốn một chút công bằng thôi, kết quả anh ta block tôi luôn!”

Thích Hứa đang bận rèn thể lực, lười đôi co với cậu ta nên đi thẳng vào vấn đề.

“Vậy theo ý cậu, tất cả giao dịch của mọi người, chỉ cần muốn lật lọng là có thể lật, rồi đòi đối phương bù thêm đồ, đúng không?”

Nói đến đây, cả đám không ai chịu nổi, người chơi thường nhao nhao lên tiếng.

“Thế thì loạn cào cào, ngày nào cũng cãi nhau không xong!”

“Đúng đó, lúc giao dịch thì để tâm chút đi, xong xuôi rồi hối hận, ai chơi kiểu đó?”

Thích Hứa lười xem tiếp, tắt màn hình, bắt đầu luyện tập!

Dù ngày nào Thích Hứa cũng luyện rất hăng say, nhưng ngoài cảm giác giảm được chút cân, hình như chẳng có hiệu quả gì.

Thích Hứa vốn nặng khoảng 65kg, giờ dù chưa cân lại nhưng cô cảm thấy ít nhất cũng nhẹ đi 2-3kg! Mỡ bụng sờ vào cũng thấy vơi đi một cục.

Dù sao trước khi tham gia trò chơi, cô chỉ là một tác giả mạng ngày ngày ngồi trước máy tính, để tiết kiệm tiền còn chẳng thèm gọi đồ ăn ngoài, toàn tự nấu.

Thế nên gần như không vận động gì...

Thêm vào đó là giờ giấc sinh hoạt thất thường, ngày nào cũng thức khuya, cân nặng cứ thế tăng vùn vụt...

Thích Hứa mồ hôi nhễ nhại, thấm ướt khăn lau mặt, giãn cơ một chút rồi mới chuẩn bị nghỉ ngơi, cứ từ từ thôi!

Trước khi ngủ cô lại mài dao cho sắc, lúc này mới yên tâm ngủ một giấc ngon lành.

Ngày thứ 4 bắt đầu, số kilomet yêu cầu đã có sự thay đổi, tăng thêm 20km!

Nhưng với Thích Hứa thì chả xi nhê, ngoài ngày đầu tiên do đến vào giữa buổi sáng nên không đủ thời gian, hai ngày còn lại cô đều chạy đủ 200km!

Nếu không phải đói quá, cô còn muốn ăn cũng không dừng xe!

Chỉ là muốn đánh cược một phen, muốn chiếc xe ba bánh biến thành xe máy hoặc xe điện bốn bánh dành cho người già... ít nhất cũng có cái mái che.

Không lâu sau khi xuất phát, Thích Hứa nhìn thấy bên cạnh xuất hiện một con đường song song, nghĩa là lát nữa có thể đυ.ng mặt người chơi khác.

Thích Hứa lập tức cảnh giác cao độ.

Tuy nói giai đoạn đầu trò chơi, người có ác ý không nhiều, vì chưa nguy hiểm lắm cộng thêm thời tiết cũng không khắc nghiệt, chỉ cần đủ thức ăn là sống sót được.

Nhưng! Kẻ xấu thì thời nào cũng có.

Quả nhiên đi chưa được bao lâu, hai con đường bắt đầu nhập làm một và một chiếc xe van màu bạc xuất hiện.

Thích Hứa tăng tốc hết cỡ, không đổi hướng.

Nhưng chiếc xe van bạc đột nhiên giảm tốc, ép lên phía trước xe Thích Hứa.

Thích Hứa lại nhìn kỹ một lần, xác nhận thông tin cá nhân của mình đã ẩn, lúc này mới giảm tốc độ chuẩn bị vượt lên từ bên cạnh.

Ai ngờ chiếc xe van lại chặn đầu lần nữa, cửa sổ hạ xuống, vang lên vài tiếng cười tởm lợm.

Thích Hứa nhìn qua gương chiếu hậu, thấy người lái là một gã đầu đinh, lái xe bằng một tay, nửa người gần như thò ra ngoài cửa sổ, mắt chẳng thèm nhìn đường, cứ nhìn vào gương chiếu hậu huýt sáo với cô.

Thích Hứa xoay cổ tay cổ chân, dừng hẳn xe, giả vờ như sợ không dám tranh đường với gã.

Hết cách rồi, chiếc xe công chúa hồng phấn bánh bèo thế này, có đóng vai sát thủ máu lạnh cũng chả ai tin! Chỉ có thể giả yếu thế trước, dụ gã xuống xe rồi tính tiếp.

Chiếc xe ba bánh nhỏ bé này không chịu được va chạm đâu.

Quả nhiên.

Thích Hứa vừa dừng, chiếc xe van bạc cũng dừng theo.

“Em gái, xe em dễ thương ghê ha, lại không vội, khó khăn lắm mới gặp được nhau, anh em mình trò chuyện chút rồi đi tiếp nhé.”

Thích Hứa quét thông tin gã qua màn hình, thấy tên này to gan thật, không thèm ẩn biệt danh mà chỉ giấu dữ liệu cá nhân.

Biệt danh là: [Đỉnh Nóc, Kịch Trần, Bay Phấp Phới]

Thích Hứa không hay xem sảnh chat, cũng chẳng biết phong cách của người này thế nào, chỉ mơ hồ cảm thấy cái tên này hơi quen quen.

Cô chỉ im lặng không nói gì cũng không xuống xe.

Đỉnh Nóc, Kịch Trần, Bay Phấp Phới xách theo một cái gậy, dáng vẻ lấc cấc đi tới.

“Nếu em không xuống xe, anh đập nát xe em đấy nhé? Anh đây đói cả ngày rồi, có gì ăn được thì lôi ra đây.”

Lúc này Thích Hứa mới giả vờ do dự, chậm chạp xuống xe.

“Anh... anh đừng đập xe tôi, tôi có mì gói cho anh.”

“Úi chà, còn có thứ tốt này nữa cơ à! Mau nấu cho anh bát, thêm chai nước nữa.”

Thích Hứa khẽ cắn môi, gật đầu, “Vậy anh dùng gì để đổi với tôi?”

Đỉnh Nóc, Kịch Trần, Bay Phấp Phới cười một cách bỉ ổi, “Hay là anh đây thưởng cho em một nụ hôn?”

Gã vừa nói xong, Thích Hứa chợt nhớ ra cái tên này ở đâu.

Chính là thằng cha ngu ngốc bị cô block, đòi dùng nụ hôn đổi vật tư chứ ai!

Thích Hứa mặc kệ trong lòng nghĩ gì, chỉ lắc đầu nguầy nguậy, khẽ lùi lại một bước, “Tôi đi lấy mì gói cho anh!”

Thích Hứa cứ giả vờ lục lọi trong thùng xe mãi, Đỉnh Nóc, Kịch Trần, Bay Phấp Phới bắt đầu sốt ruột, “Tìm được chưa? Lề mề thế. Tao cảnh cáo, đừng giở trò không thì liệu hồn đấy!”

Khi Đỉnh Nóc, Kịch Trần, Bay Phấp Phới tiến lại gần trong tầm một bước chân, Thích Hứa nhanh như cắt xoay người vung dao chém, không chút do dự.

Lưỡi dao trực tiếp trúng ngay ngực gã, rồi thừa dịp gã còn đang kêu gào chưa kịp phản ứng, cô đâm thêm một nhát vào cổ.

Một khi đã tham gia trò chơi sinh tồn này, muốn sống sót thì không thể sợ gϊếŧ người, Thích Hứa trước đây mất rất lâu để vượt qua rào cản tâm lý, ăn vài cú lừa đau đớn mới khắc phục được điểm này.

Giờ đây nhìn thằng cha ngu ngốc trước mặt, cô thấy gã chả khác quái vật là bao.

Xác định người đã chết hẳn, Thích Hứa lục soát túi gã, tìm được nửa bao thuốc lá Hoa Tử và một cái bật lửa! Mấy thứ này gặp đúng người thì hét giá trên trời cũng được!

Kiểm tra không còn gì nữa, Thích Hứa kéo xác gã ném vào màn sương đen hai bên đường.

Vừa quay người lại, thông báo hệ thống vang lên.

“Chúc mừng người chơi nhận được danh hiệu mới [Đao Phủ], bạn đúng là gϊếŧ người không ghê tay, đồng đội cũng gϊếŧ, thật tàn nhẫn, người ta sợ quá đi, sau khi đeo danh hiệu này, đối mặt với người chơi khác, tổng chiến lực +3!”

Hiện tại danh hiệu này chả có tác dụng gì, không bằng [Bạn Nhỏ Vô Tư] cộng nhiều thuộc tính nên cô không đeo.

Thích Hứa đoán, điều kiện để nhận được danh hiệu này chắc là người chơi gϊếŧ người đầu tiên nhỉ?

Xác định đường song song không có xe nào khác tới, Thích Hứa tiến tới xe van của Đỉnh Nóc, Kịch Trần, Bay Phấp Phới, mở cửa xe, cô cười tít mắt, tên ngốc này không có ba lô à, thế thì lời to rồi!