Dung Mạo Khó Đoán Lòng Người

Chương 2

Giới vật lý học có câu nói nổi tiếng: "Trên đời này chỉ có hai loại nhà vật lý: những người thật sự kiệt xuất, và những người lẽ ra ngay từ đầu đã không nên dấn thân vào lĩnh vực này."

Câu nói nghiệt ngã này, trớ trêu thay, lại hoàn toàn đúng với lĩnh vực phẫu thuật thần kinh. Bởi lẽ, để trở thành một bác sĩ phẫu thuật thần kinh giỏi, người ta cần hội tụ rất nhiều yếu tố: một bộ óc siêu việt, sự chuyên cần khổ luyện gần như cực đoan, đôi tay khéo léo thần sầu, và một tâm lý vững như thép.

Thêm vào đó là một chút "máu lạnh" cần thiết – nhưng không bao giờ được thái quá – cùng một trái tim đủ khỏe để chống chọi với cường độ công việc khắc nghiệt. Bởi đầu người đâu phải quả dưa hấu, muốn bổ ra rồi lấy màng bọc thực phẩm vá víu lại là xong.

Và Trần Hi Nam hội tụ đủ những điều kiện tưởng chừng khắc nghiệt đó.

Ngay từ nhỏ, anh đã có trí nhớ hơn người. Mười sáu tuổi đã xuất sắc đỗ vào chuyên ngành lâm sàng của trường Y danh tiếng. Nhưng điều đáng nể hơn cả trí tuệ trời phú, chính là đôi tay khéo léo phi thường của anh.

Thời đi học, anh có thể viết bài kiểm tra bằng cả hai tay cùng lúc. Khi vào nghề, cả hai tay đều có thể thực hiện thuần thục những thao tác phẫu thuật phức tạp. Và đáng kinh ngạc hơn cả đôi tay đó, là sự điềm tĩnh đến khó tin của anh.

Bất kể tình huống nguy cấp nghẹt thở, bất kể áp lực nặng nề đến đâu, anh vẫn luôn giữ được vẻ bình tĩnh cố hữu, giọng nói lúc nào cũng nhẹ nhàng, ôn hòa.

Y tá trưởng từng nói đùa: "Chỉ cần lắp thêm hai cái loa, cậu Trần có thể đóng vai Phật Tổ Như Lai trong Tây Du Ký được rồi đấy."

Nhờ tài năng trời phú đó, Trần Hi Nam lấy bằng tiến sĩ năm 24 tuổi. Chỉ một năm sau, anh dễ dàng vượt qua kỳ thi sát hạch để trở thành bác sĩ điều trị. Đến lúc này, gọi anh là "thiên tài" dường như vẫn chưa đủ. Theo cách nói hài hước của Hàn Vĩ, anh chính là một "cao thủ hack game" đích thực.

Giờ đây, "cao thủ hack game" đó đã nhanh chóng đưa ra phác đồ điều trị tối ưu. Anh tháo cặp kính gọng vàng, gọi người nhà bệnh nhân vào để giải thích tình hình.

Thú thật, Trần Hi Nam không mấy khi thích việc phải nói chuyện với người nhà của bệnh nhân xuất huyết não. Bởi một khi xuất huyết não đã nặng đến mức phải mổ sọ, điều đó có nghĩa là tế bào thần kinh đã tổn thương hoặc hoại tử trên diện rộng. Dù ca mổ có thể lấy đi khối máu tụ, bệnh nhân vẫn đối mặt với nguy cơ rất cao bị liệt nửa người, di chứng đột quỵ, não úng thủy, thậm chí mất trí nhớ hoặc ngôn ngữ sau đó.

Nói thẳng ra, phẫu thuật là "còn nước còn tát", may ra giữ được mạng sống lay lắt; còn không mổ, cầm chắc cái chết. Việc phải lựa chọn giữa hai khả năng nghiệt ngã này thường khiến người nhà bệnh nhân suy sụp và mất kiểm soát.

Bệnh nhân phát bệnh đột ngột nên hiện chỉ có vợ ông túc trực ở bệnh viện. Đó là một phụ nữ trạc ngũ tuần, vầng trán đã hằn nếp nhăn, nổi bật đôi lông mày xăm màu xanh đen nay đã phai nhạt. Mái tóc uốn xoăn tít, lưa thưa, bồng lên một cách thiếu tự nhiên trên da đầu.