Phú Bà Trạm Tỷ Trèo Tường Đu Thần Tượng

Chương 18

Những lời Tống Thi Nghiên vừa nói khiến cả nhà họ Tống lập tức cảnh giác: “Nó dám ức hϊếp cháu à? Cái thằng ranh con đó, dám động vào cháu gái của ông, ông phải dạy cho nó một bài học!”

Tống Thi Nghiên vội kéo tay ông nội, mím môi đầy uất ức, giọng lí nhí giải thích: “Anh ta ngoài việc túm tay cháu không cho đi thì cũng chưa làm gì khác.”

Vừa rồi nhà họ Giang có gọi điện sang, giọng điệu đầy oán trách nói cô ăn mặc lố lăng, phát ngôn không đúng mực, rõ ràng không có thành ý trong buổi xem mắt.

Không ngờ giờ cháu gái lại giơ cổ tay đỏ bừng lên khóc thút thít, nói rõ mọi chuyện. Xem ra người bị ấm ức lại chính là con bé.

Ba cô lập tức nhíu mày, định đứng dậy sang nhà họ Giang làm cho ra nhẽ. Nhưng Tống Thi Nghiên chưa muốn kết thúc “vở diễn” của mình, cô kéo tay ba lại, dịu giọng dỗ dành: “Ba ngồi xuống đi, để con nói hết đã.”

“Thật ra cũng là lỗi của con. Ông nội nói anh ta là người tài giỏi, nên con mới muốn tìm hiểu trước xem anh ta thích gì, để còn chiều theo. Ai ngờ vừa hỏi một chút đã biết chuyện hồi mười tám tuổi đi du học, anh ta đã khiến bạn gái mang thai, sinh con rơi. Những năm gần đây người bên cạnh không lúc nào vắng, tổng cộng cũng không dưới ba đứa con riêng.

Ngay cả trợ lý của mình mà cũng không tha, biến thành tình nhân. Ban đầu con cũng chẳng định làm lớn chuyện, chỉ tính ăn mặc xấu xí một chút rồi bảo là cả hai không hợp để êm chuyện. Nhưng ai ngờ anh ta cứ bám riết lấy, con đâu thể làm mẹ kế bất đắc dĩ cho nguyên một đàn con chứ?”

Những lời này như tiếng sét giữa trời quang, cả nhà họ Tống đều choáng váng. Chẳng ai ngờ, gia đình nhìn ngoài thì nề nếp như nhà họ Giang lại giấu lắm chuyện nhơ nhớp đến vậy, còn định dụ cháu gái cưng của họ về gánh cái đống rối ren ấy.

Ông nội và ba cô lúc này không còn muốn “làm rõ đúng sai” nữa mà bắt đầu tính tới chuyện làm sao cắt hết đường sống của nhà họ Giang, coi như thay Tống Thi Nghiên đòi lại công bằng.

Mẹ cô thì ngồi ôm chặt con gái, tay mơn man mái tóc dài, dịu dàng an ủi: “Con gái ngoan, khổ thân con quá.”

Lẽ ra hôm nay mọi chuyện có thể kết thúc nhẹ nhàng, ai ngờ mấy anh em nhà họ Giang hết lần này đến lần khác kɧıêυ ҡɧí©ɧ, còn định giăng bẫy để lừa cô vào cuộc hôn nhân khổ sở. Tống Thi Nghiên cũng chẳng còn muốn nhẫn nhịn. Có thù thì trả, có giận thì xả. Nay ông nội và ba đều đã nổi giận, nhà họ Giang coi như xong đời.

Về đến phòng, cô vùi mình trong ghế sofa, thầm nghĩ chắc tạm thời gia đình sẽ không còn ép đi xem mắt nữa.

Ôm chặt con búp bê bông hình Sở Yến Thâm, cô ngả người ra sau, cười khúc khích như kẻ ngốc. Nhớ lại khoảnh khắc được anh cứu hôm nay, tim cô lại đập thình thịch.