Cả Triều Văn Võ Đều Giúp Ta Cung Đấu

Chương 1

[A a a, ký chủ! Mau đến Mai Viên đi! Hoàng thượng đang ở đó đấy! Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này thì lần sau còn chẳng biết bao giờ mới có thể tình cờ gặp gỡ được nữa đâu! Mau rửa mặt chải đầu, ăn diện chút đi!]

Đối mặt với giọng nói đầy lo lắng vang lên trong đầu, Ngu Diệu Hoa hoàn toàn ngó lơ, vui vẻ khoe với hệ thống thành quả mới nhất của mình, một quả cà tím mập mạp vừa hái xuống.

[Này hệ thống, nhìn xem này. Cái độ cong tròn trịa này, sắc tím óng ánh như đá quý này, đúng là vua trong các loài cà tím! Không hổ là do đích thân ta gieo trồng! Tối nay ăn nó luôn! Lát nữa ta bảo Thúy Vi làm món cà tím xào đậu đũa.]

[Ký chủ đừng bắt ta phải quỳ lạy ngươi nữa! Bỏ quả cà tím kia xuống! Hoàn thành nhiệm vụ cung đấu mới là chính sự!]

[Đừng cuống, để ta hái xong đậu đũa đã rồi nói tiếp. Chỉ có đậu đũa hoàn mỹ nhất mới xứng đáng đứng cùng cà tím trong một cái nồi.]

Ngu Diệu Hoa thản nhiên dỗ dành hệ thống trong đầu, chuẩn một phong cách đã đọc nhưng không trả lời.

Ngu Diệu Hoa nhập cung vào tháng Hai năm nay. Nàng không rõ mình đã đắc tội với ai, chỉ biết rằng mới vào cung chưa đầy nửa tháng, chậu lan nàng tặng cho Đức phi bị kiểm tra ra có độc, trong tẩm điện nàng cũng bị tìm thấy độc dược y hệt. Tỳ nữ Ngọc Châu đứng ra làm chứng rằng nàng vì ghen ghét Đức phi được sủng ái nên cố ý đầu độc.

Nhân chứng, vật chứng đều đầy đủ, Ngu Diệu Hoa lập tức bị phế bỏ vị phân tài nhân, giáng làm thứ nhân, đánh thẳng vào lãnh cung.

Họa vô đơn chí, nàng vì không chịu nổi điều kiện tồi tàn trong lãnh cung mà sốt cao không hạ. Nếu không nhờ hai nha hoàn trung thành vào cung cùng nàng bỏ tiền mời Thái y, e rằng lúc này nàng đã chôn xác nơi lãnh cung lạnh lẽo.

Cũng nhờ cơn sốt đó, ký ức tiền kiếp của nàng, một cô gái hiện đại mới được đánh thức. Từ đó, nàng cũng buông luôn giấc mộng tranh sủng. Dù có thêm một đời kinh nghiệm, trí tuệ và EQ của nàng cũng không hề tăng thêm. Cung đấu ấy à? Đó là sân chơi của các cáo già, còn nàng thì không dính dáng gì hết!

Lãnh cung rất tuyệt, cảnh sắc yên tĩnh, không khí trong lành, kèm theo một biệt viện sân rộng năm trăm mét vuông. Đời trước dù nàng có cày cuốc 996 đến già cũng chẳng mơ mua nổi căn biệt thự nào ở thủ đô.

Thế là Ngu Diệu Hoa chính thức nằm yên phó mặc số trời, dẫn theo hai tỳ nữ thân cận bắt đầu cuộc sống điền viên nơi lãnh cung.

Họ dọn dẹp nhà trống để nuôi gà, ngoài vườn thì trồng cải, cà tím, đậu đũa và các loại rau khác.

Còn gạo và gia vị thường dùng? Có thể đem trứng gà đi đổi. Ngự thiện phòng cũng chẳng muốn nấu nướng cho một phi tần thất sủng bị đày lãnh cung, vậy là tiện tay bớt xén một phần khẩu phần rồi ném phần còn lại cho nàng.

Chờ đến khi vườn rau um tùm, gà lớn biết đẻ trứng, cục tác cục tác không ngừng… Thì hệ thống cung đấu xuất hiện.

[Ký chủ, cố lên! Cố lên! Chỉ cần ngài hoàn thành tốt nhiệm vụ ta giao, đấm Quý phi, đá Hoàng hậu, tương lai làm Hiền hậu sẽ không còn là mộng tưởng!]

[Mục tiêu đầu tiên: Rời khỏi lãnh cung, tình cờ gặp lại Hoàng thượng, rửa sạch nỗi oan khuất. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ nhận được giống lúa Chiêm Thành một vụ ba mùa! Cơ hội thăng chức phát tài đã ở ngay trước mắt rồi!]