Tác Giả: |
Trạch Miêu
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-04-22 18:03:04 |
Lượt Xem: |
2.6K |
Quản Lý: |
~Meooo~
|
Sau khi bị hãm hại rồi đày vào lãnh cung, Ngu Diệu Hoa bất ngờ thức tỉnh ký ức của người xuyên không, còn bị buộc phải ký khế ước với một hệ thống cung đấu.
Hệ thống cung đấu: [Ký chủ đừng nản lòng, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ta giao, ngươi sẽ có thể đấm phi tần, đá hoàng hậu, ngồi lên ngôi Hiền hậu không còn xa nữa!]
Ngu Diệu Hoa: "Đấu gì mà đấu, cung đấu đáng sợ lắm, lãnh cung chẳng phải rất tốt sao? Phong cảnh thanh tịnh, biệt viện riêng, lại còn có thể dùng hệ thống để đọc tiểu thuyết, xem truyện tranh, đúng là cuộc sống ẩn cư trong mơ!"
Thế nhưng...
[Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ “Khiến hoàng thượng vì hồng nhan mà nổi giận, trị tội cữu cữu ngài, tịch thu gia sản và tước vị của hắn”. Phần thưởng là hạt giống cây bông.]
[Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ “Hãm hại Quý phi khiến nàng ta bị cấm túc ba tháng”. Phần thưởng là công thức phối trộn xi măng.]
[Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ “Hẹn hò với thám hoa lang”. Phần thưởng là hạt giống ngô.]
Ngu Diệu Hoa nhìn từng dòng nhiệm vụ tự động hoàn thành, sắc mặt tái mét như gặp quỷ.
Khoan đã... Sao mấy nhiệm vụ cung đấu này lại tự hoàn thành thế kia? Chẳng lẽ hệ thống bị lỗi rồi!?
…
Một ngày nọ, Hoàng đế bỗng phát hiện phi tử bị nhốt lãnh cung của mình Ngu Diệu Hoa lại bị trói buộc với một hệ thống cung đấu.
Hắn cười lạnh: "Hệ thống cung đấu? Yêu nghiệt phương nào, phải đưa vào chùa thanh tu trừ tà mới được."
Cho đến khi hắn nhìn thấy phần thưởng nhiệm vụ của hệ thống.
[Hoàn thành nhiệm vụ “Tình cờ gặp lại Hoàng thượng, rửa sạch oan khuất”. Phần thưởng là giống lúa Chiêm Thành một vụ ba lần thu hoạch.]
Cái gì? Một vụ ba mùa? Mà còn chịu hạn tốt nữa!? Nhiệm vụ này hắn nhất định phải hoàn thành!
Yêu nghiệt gì chứ? Rõ ràng là điềm lành tổ tông ban tặng cho Đại Tĩnh triều!
Một lòng vì giang sơn xã tắc, Hoàng đế bắt đầu chăm chỉ giúp Ngu Diệu Hoa cung đấu. Cho đến khi hắn nhìn thấy nhiệm vụ tiếp theo.
[Nữ chính cung đấu, mà lại không có người ái mộ ngoài Hoàng đế thì còn gì là mặt mũi? Ký chủ mau nhìn thám hoa lang kia đi! Eo thon hông hẹp, mặc vào thì gầy, cởi ra thì có da có thịt, vừa nhìn đã thấy là gu của ngài rồi đấy!]
Hoàng đế: “???”
Cái gì? Còn muốn hắn chủ động tạo cơ hội cho phi tử của mình cắm sừng mình sao!? Sỉ nhục thế này...
Cũng không hẳn là không thể nhẫn, đó là giống cây có thể trồng ở vùng núi, mỗi mẫu cho bốn thạch cơ mà!
Rất nhanh sau đó, Hoàng đế phát hiện không chỉ mình hắn thấy được hệ thống cung đấu của Ngu Diệu Hoa, mà cả triều văn võ cũng đều thấy.
Phụ thân của Quý phi là Thái phó, cữu cữu của Hoàng hậu là Đại tướng quân, đệ đệ của Đức phi là Hầu gia...
Cả triều đình bỗng chốc đồng tâm hiệp lực, vì Ngu Diệu Hoa mà lao vào cung đấu.
*
Câu tóm tắt: Không biết cung đấu nhiệm vụ hoàn thành thế nào, ta chỉ lo trồng rau nuôi gà mà thôi.
Lập ý: Vô luận ở hoàn cảnh nào, cũng phải giữ vững sơ tâm sống thật với bản thân, mới là con đường vững bền nhất giữa chốn hậu cung hiểm ác.
.