"Xu Xu, Tống Từ không thể cho em những gì em muốn, anh ta chỉ yêu Diệp Nghi, nhưng anh thì khác... Anh chỉ yêu một mình em."
"Anh yêu em sao?" Đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve chữ cái hơi lõm trên chiếc vòng trơn, Bàn Xu cong môi.
"Đương nhiên là yêu!"
Người đàn ông không thể chờ đợi để thổ lộ tình yêu mãnh liệt của mình với người trong lòng.
Bàn Xu nhàn nhạt liếc nhìn màn hình lớn trong không gian hệ thống, tiến độ vẫn chưa đầy.
Ước chừng còn thiếu một phần tám nữa.
Gần chín mươi phần trăm tình yêu đối với một kẻ lãng tử như Bùi Duật Chu đã là cực hạn. Nhưng những gì Bàn Xu muốn, chưa bao giờ là chút đó, dù là 99% cũng không được.
Những gì cô muốn luôn là tình yêu mãnh liệt nhất, cuồng nhiệt nhất của người đàn ông.
Cô muốn những người đàn ông đó yêu cô đến mức cả đời này chỉ có thể ôm ấp ký ức về cô, cho đến khi chết.
Nói cô ích kỷ cũng được, nói cô vừa cặn bã vừa xấu xa cũng được, đây coi như là một chút sở thích ác độc và nguyên tắc của Bàn Xu.
Những người đàn ông bơi vào ao cá của cô muốn rời đi? Được thôi, trừ khi lột một lớp da, sống hay chết thì cũng không được bước chân vào nữa. Nhưng chưa bao giờ có một người đàn ông nào tình nguyện rời xa Bàn Xu.
Bàn Xu đối với họ, là thuốc độc chết người cũng là thuốc kéo dài sự sống.
Bùi Duật Chu tham luyến nhìn cô.
Bàn Xu khẽ thở dài: "Vậy anh Duật Chu không được phản bội em đâu đấy."
Dưới ánh trăng, dung mạo quyến rũ đến cùng cực của thiếu nữ đủ để chinh phục bất kỳ ai trên thế gian này.
Bùi Duật Chu bỗng chốc không dám tin vào tai mình: "Xu Xu em nói gì!"
"Không nghe thấy thì thôi..."
Vành tai thiếu nữ từ từ ửng hồng, đáng yêu vô cùng.
Bùi Duật Chu mất đi vẻ điềm đạm ít nói thường ngày trước mặt nhân viên công ty, hưng phấn ôm chặt Bàn Xu vào lòng, liên tục nói: "Anh nghe thấy rồi! Xu Xu em, em đồng ý ở bên anh rồi!"
"Anh nhất định sẽ không phản bội em! Trừ khi anh chết!"
Lầu hai biệt thự.
Thiếu niên mặt không cảm xúc nhìn tất cả.
Ánh trăng trắng ngà, mặt hồ lấp lánh, đôi tình nhân xứng đôi.
Thiếu nữ xinh đẹp e thẹn nhắm mắt, được người đàn ông tuấn tú xuất chúng ôm vào lòng, đôi tình nhân tuyệt đẹp nhẹ nhàng hôn nhau, thiếu nữ và người đàn ông cao lớn này thật xứng đôi.
Bùi Duật Chu gần như nghi ngờ mình đang mơ, đôi bàn tay to lớn ôm chặt eo thon của thiếu nữ không khỏi siết chặt hơn, cho đến khi thiếu nữ yếu ớt dễ vỡ khẽ phát ra một tiếng rêи ɾỉ ưm ư.
"Ưm…”
Người đàn ông lúc này mới vội vàng buông ra.