Xuyên Nhanh: Nữ Chính Liều Mạng Để Happy Ending

Thế giới 1 - Chương 25

Bàn Xu soi gương, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi hơi sưng đỏ.

Bực bội nghĩ, con sói con Giang Cận kia sao lại mạnh mẽ như vậy.

Tối qua hai người đương nhiên không đi đến bước cuối cùng, dù phá lệ cũng chỉ dừng lại ở nụ hôn.

Chỉ là.

Con sói con hôn thật gợϊ ȶìиᏂ.

"Chị." Thiếu niên đẩy cửa bước vào đặt đĩa trái cây lên bàn, điều khiển xe lăn di chuyển đến bên chân Bàn Xu.

Chỉ chữ "chị" thôi mà cậu gọi cũng đã uyển chuyển đa tình, không hiểu sao khiến người ta cảm thấy hai chữ này bị cậu ngậm trong đầu lưỡi rồi mới dịu dàng nhả ra.

Trong lòng Bàn Xu không có chút gợn sóng nào.

Trên mặt lại là…

Thiếu nữ mặt đỏ ửng khẽ cắn môi dưới, e thẹn liếc nhìn thiếu niên một cái, đôi mắt ngây thơ trong trẻo tràn ngập vẻ say đắm mê hoặc.

Huống chi cô còn sở hữu một lớp da thịt diễm lệ đến cực hạn.

Đôi mắt Giang Cận sâu thẳm hơn, cậu có chút không kiềm chế được mà nghĩ đến đêm qua, lòng rối như tơ vò.

Ban đầu vì chuyện buổi sáng mà cậu quả thật đã uống chút rượu, sau đó dưới sự khống chế của men say, cậu khuất phục trước du͙© vọиɠ sâu thẳm trong lòng mà mò đến phòng thiếu nữ.

Thật ra cậu tỉnh táo.

Chỉ là hơi say.

Nhưng điều đó không ngăn cản việc cậu có thể suy nghĩ lý trí.

Có lẽ từ ban đầu khi ngửi thấy hương đào ngọt ngào của cô.

Trong lòng cậu đã gào thét khát khao cô.

"Em, sao em lại đến đây?" Thiếu nữ vô thức vuốt ve những đường thêu trên váy, rõ ràng là vẻ mặt vừa rung động vừa bối rối.

"Tối qua em say rồi."

Nghe thiếu niên nói vậy sắc mặt Bàn Xu trong nháy mắt tái nhợt, yếu ớt.

Cô còn cố tỏ ra mạnh mẽ: "Chị, chị biết mà, sao vậy."

Nhưng cô không biết vẻ mặt này của cô thật ra khiến người ta đau lòng đến mức nào.

Giang Cận khẽ thở dài, các đốt ngón tay rõ ràng nắm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của thiếu nữ, lý trí mách bảo cậu không nên nói những lời khiến thiếu nữ đau lòng.

"Nhưng em đều nhớ hết, chị."

Cậu không nói là từ ban đầu đã muốn hôn cô, nói là đã có mưu đồ từ lâu.

Thiếu nữ có đôi mắt vô cùng xinh đẹp, khi cười đôi mắt tròn xoe cong cong như vầng trăng khuyết nhưng khi ngấn lệ lại khiến người ta cảm nhận được nỗi buồn vô tận.

"Chị có nói gì đâu, chẳng phải chỉ là hôn một cái thôi sao... Chị đâu phải là người không biết lý lẽ... Chúng ta coi như chưa có gì xảy ra đi."

Đôi mắt cô cong cong vậy mà những giọt nước mắt nóng hổi cứ từng giọt từng giọt rơi xuống.

Nóng đến mức tim gan người ta cũng siết lại đau đớn.

Giang Cận cảm thấy mình bị nước mắt của thiếu nữ xé thành hai nửa.

Một nửa cậu lo lắng muốn lau khô nước mắt trên mặt Bàn Xu, muốn nói với cô, đừng khóc, đừng khóc, em thích chị... Em cũng đau lắm.

Một nửa cậu lại lạnh lùng thờ ơ nhìn cô, tự nhủ…

Chưa đủ.

Muốn đại tiểu thư ngây thơ yêu mình đến chết đi sống lại, như vậy còn xa mới đủ.

Cậu phải nắm giữ cảm xúc của đại tiểu thư trong tay mình, khiến cô ấy lo được lo mất, đêm khuya vì mình mà trằn trọc khó ngủ như vậy mới được.