“Chuyện này không nhọc lòng ngài bận tâm.”
Sở Mộ Vân lười nhiều lời với ông ta, ánh mắt vẫn không hề rời khỏi người Lục Hàm Chương, ánh nhìn nóng rực, chẳng còn chút gì là giữ kẽ.
Thái tử gia chỉ ngồi một lát rồi rời đi, Sở Mộ Vân lập tức đứng dậy đuổi theo, mặc kệ những kẻ sau lưng đang nháy mắt ra hiệu, nhìn nhau ngơ ngác.
Ngay cả Chu Úy cũng nói với nữ diễn viên hạng B trong lòng: “Anh họ anh lạnh lùng khó gần quen rồi, đối với ai cũng thế cả, em xem, vẫn là ta đây dễ gần dễ chịu hơn đúng không. Cái thằng sao hạng tép vừa đuổi theo ra ngoài kia, can đảm thì cũng can đảm đấy, nhưng sắp sứt đầu mẻ trán đến nơi rồi, ha ha ha.”
... Sở Mộ Vân không hề bị sứt đầu mẻ trán, chỉ là cậu vừa đuổi ra khỏi phòng riêng, đã bị một người đàn ông trông giống trợ lý chặn lại ở hành lang.
Đối phương lịch sự mà xa cách nói: “Vị tiên sinh này, sếp của chúng tôi không gặp khách chưa hẹn trước, nếu có việc xin vui lòng đặt lịch hẹn.”
Sở Mộ Vân hơi mở to mắt, đây không phải... Tiểu Đức Tử sao? Tiểu thái giám làm việc nhanh nhẹn từng theo hầu Đại Vương ngày trước. Xem ra cũng không nhớ ra cậu.
Tạm gác chuyện này sang một bên, cậu nhìn về phía Thái tử gia đang đứng cách đó vài bước, cất tiếng hỏi: “Em có thể nói với anh vài câu được không?”
"Thưa ngài, xin đừng..." Trợ lý khẽ nhíu mày. Kiểu người này anh ta cũng đã đối phó không ít rồi, đeo bám dai dẳng chẳng có tác dụng gì với sếp cả.
"Ba phút." Lục Hàm Chương đột nhiên ngắt lời anh ta, quay đầu liếc nhìn Sở Mộ Vân.
"Từ đây đến bãi đậu xe, cho em ba phút."
Trợ lý giấu đi vẻ kinh ngạc trong mắt, lặng lẽ né người, lùi sang một bên.
Chỉ, chỉ có ba phút thôi sao, được rồi. Sở Mộ Vân vội vàng đi tới, Lục Hàm Chương bước đi như gió, không hề dừng lại vì cậu, cậu chỉ có thể chạy mấy bước nhỏ để theo kịp.
"Em tên Sở Mộ Vân, là diễn viên, hiện đang ở Thiên Thịnh, cuối tháng hợp đồng hết hạn, trong tay không có phim nào, em muốn tìm một cơ hội việc làm." Cậu nhanh chóng nói.
"Lục Thị không kinh doanh mảng giải trí." Lục Hàm Chương hơi nghiêng đầu nhìn cậu, giọng điệu lạnh nhạt: "Muốn có cơ hội việc làm, em nên tìm Chu Úy nói."
"Ừm, công việc có thể tìm sau, thật ra bây giờ điều em muốn hơn là cơ hội tiếp xúc với anh. Có thể cho em phương thức liên lạc không? Chúng ta kết bạn đi." Sở Mộ Vân vừa nói vừa lấy điện thoại ra.