Bạn bè – Nhất Y Đới Thủy: [Cậu kéo tôi vào nhóm này làm gì? Ngữ C à?]
Tin nhắn của Dịch Trần vừa gửi đi, đối phương gần như trả lời ngay lập tức.
Bạn bè – Khiêm Hanh: [Nghe nói cậu nhận kịch bản phim này mà? Nghĩ lời thoại khó lắm phải không? Cùng những người cùng sở thích thảo luận một chút, biết đâu lại có cảm hứng mới (vui vẻ.jpg).]
Bạn bè – Nhất Y Đới Thủy: [Nhưng vào nhóm ngữ C cần đóng vai nhân vật mà? Các vai khác tôi không có hứng thú, tôi có thể thử sức với vai "Thiếu Ngôn" không?]
Bạn bè – Khiêm Hanh: [...]
Tin nhắn phía bên kia rõ ràng bị khựng lại một lúc, hiển nhiên không ngờ Dịch Trần lại đưa ra yêu cầu như vậy. Nhưng rất nhanh đối phương đã lấy lại tinh thần, ngay lập tức trả lời theo kiểu đùa giỡn.
Bạn bè – Khiêm Hanh: [Không thành vấn đề, cậu cứ mạnh dạn lên, miễn là cậu có thể luận đạo đến mức khiến đối phương tâm phục khẩu phục! Thiếu Ngôn sẽ là của cậu! (gấp đôi niềm vui.jpg).]
Được trưởng nhóm đồng ý, Dịch Trần không chút do dự xắn tay áo lên.
Trong nhóm chỉ có chín người, ngoài bảy tài khoản để avatar mặc định với nickname "Thất Tiên Vấn Đạo", còn có một tài khoản trưởng nhóm với nickname "Thiên Đạo", Dịch Trần đoán đó là tài khoản của Khiêm Hanh.
Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Chư vị đang luận đạo, có ngại thêm một người không? Trong lòng ta có điều nghi hoặc chưa rõ, mạo muội gõ cửa tiên môn, cầu mong được khai sáng tâm trí.]
Câu nói này của Dịch Trần chỉ là phép lịch sự. Dù sao nhóm này người ít như vậy, thêm một người vào nhóm thì mọi người đều hiểu là có người mới vai mới. Mà điều tối kỵ nhất trong nhóm ngữ C chính là vào nhóm mà không "đóng vai" – tức là không nhập vai nhân vật.
Vì ai cũng đều đang nghiêm túc cosplay, chỉ có mình bạn đứng bên cạnh cười cợt, chẳng phải là khiến mọi người trông như đám hề sao?
Nhưng câu nói này của Dịch Trần vừa ném ra lại giống như một quả bom chìm bất ngờ gây nên sóng lớn, làm cho khung chat lập tức sôi động lên.
Quản trị viên Thiếu Ngôn: [...]
Kiếm Tôn Âm Sóc: [Ai đó? Giấu đầu lòi đuôi! Sao không mau ra đây gặp mặt!]
Nghi Sư Nguyên Cơ: [Ngươi là ai!]
Dược Thần Tử Hoa: [Sao có kẻ ngoại lai trên đỉnh Vân Thương Sơn?]
Cái này...
Phản ứng của mọi người... Hơi quá nhỉ... Đây là ý bảo cô phải đóng vai trước rồi mới được nói chuyện phải không?
Nhưng việc đó chẳng phải cần một thời gian quan sát rồi mới nhập vai được sao? Người mới cũng cần có thời gian thích nghi chứ? Hơn nữa cô còn muốn thử sức với nhân vật đã có người đóng rồi cơ!
Dịch Trần cảm thấy hơi bối rối, suýt nữa đã muốn rời khỏi nhóm. Nhưng chuột của cô vừa mới di chuyển đến dấu X đỏ thì trên màn hình lại hiện lên một tin nhắn mới.
Quản trị viên Thiếu Ngôn: [Đã đến đây tức là có duyên. Tại hạ biết gì sẽ nói nấy, không nửa lời giấu giếm, mời đạo hữu hỏi.]
Dịch Trần: "... "
A a a a quá điềm tĩnh quá dịu dàng! Câu trả lời đúng thiết lập nhân vật chết tiệt này!
Dịch Trần có hơi không cam lòng.
Ban đầu cô chỉ muốn tìm cớ để thử tài với người đang đóng vai "Thiếu Ngôn" này, chứng minh mình có năng lực đóng vai "Thiếu Ngôn" tốt hơn.
Nhưng lúc này thấy câu trả lời của đối phương đúng chất nhân vật như vậy, cô lập tức từ bỏ ý định đó.
Hay là thử xem nhỉ? Biết đâu đối phương cũng giống mình, là một fan cứng của Thiếu Ngôn thì sao?
Mang theo tâm lý đó, Dịch Trần không dám qua loa đại khái nữa.
Nếu đưa ra câu hỏi không đủ trình độ thì tương đương với việc tự mình bỏ cuộc. Nhưng hỏi quá khó thì cũng không ổn.
Cô phải hỏi một câu liên quan đến nguyên tác.
Dịch Trần không suy nghĩ quá lâu.
Tốc độ đánh máy của cô nhanh như chớp, đem câu hỏi đã khiến cô băn khoăn suốt thời gian qua lên khung chat.
Vô Danh Nhất Y Đới Thủy: [Dám hỏi Đạo Chủ, người từng nói vũ khí cũng như chúng sinh phàm trần, thế giới muôn màu, chúng sinh muôn mặt. Vậy, thế nào là chúng sinh?]
Dịch Trần hỏi xong liền im lặng, tin nhắn trên màn hình cũng ngừng trôi, toàn bộ khung chat dường như đông cứng lại vào ngay khoảnh khắc cô đặt câu hỏi.
Tên "Nhất Y Đới Thủy" hiện ngay sau "Thiếu Ngôn", Dịch Trần nhìn cái tên ngắn gọn đó, trong lòng bất giác cảm thấy hồi hộp.
Nếu là Thượng Tiên Thiếu Ngôn thì y sẽ trả lời như thế nào?
Thế nào là chúng sinh? Thế nào là thiện ác? Thế nào là chính tà?
Thế nào là tiên phàm? Thế nào là yêu hận? Thế nào là sinh tử?
Cuối cùng…
Người phàm tu tiên, rốt cuộc tu là đạo pháp, hay đạo tâm?
Những điều này đã khiến Dịch Trần băn khoăn quá lâu, quá lâu rồi.
(Đạo pháp: Kỹ năng + pháp thuật + năng lực thực hành.
Đạo tâm: Tâm hướng về đạo, ý chí không dao động, lòng luôn sáng suốt.)