Ngoại Truyện
Vùng ngoại ô Luân Đôn, trong một mảnh xanh rộng lớn được hàng rào sắt vây quanh, có nhà thờ tháp nhọn cùng những tòa nhà sừng sững, đó là tổng bộ Thần ngự Kỵ sĩ đoàn trực thuộc giáo hội, chuyên phụ trách trừ ma diệt quỷ, áp chế ma giới kiêu căng ngạo mạn, duy trì Chúa ở nhân gian, cân bằng thế lực giữa ma quỷ cùng con người.Thần ngự Kỵ sĩ tổng cộng có bảy vị, số lượng tuy ít, nhưng lại là khắc tinh chí mệnh mà ma quỷ nghe thấy phải mất hồn mất vía. Hôm nay, Kỵ sĩ Bầu trời thường trú Bắc Âu Gerald trở lại tổng bộ báo cáo tình hình các hoạt động của ma quỷ ở địa phương.
Y còn muốn tiện tay xin một kỳ nghỉ dài hạn. Ở Bắc Âu lâu dài, ngoại trừ cả ngày quanh quẩn với thần tộc địa phương, còn phải theo dõi tộc sói lúc nào cũng có thể bạo loạn, mọi lúc mọi nơi đều phải căng thẳng thần kinh, dù ngẫu nhiên có lúc nghỉ xả hơi, nhưng khí hậu lạnh lẽo sẽ chỉ làm y cảm thấy cô độc.
Gối chiếc khó ngủ, nhưng y cũng không muốn tùy tiện tìm người đến ấm giường.
Thân là Thần ngự Kỵ sĩ, ngay cả máu trong cơ thể cũng bất đồng với người thường, kết quả của việc tiêm huyết thanh Vampire vào thân thể, chính là làm cho bọn họ cũng có được tuổi thọ lâu dài. Cho nên, y có thể chờ đợi một người có thể thật sự làm trái tim y lỗi nhịp, trôi vào cuộc sống của y.
Cái y muốn, là một người có thể trong phút chốc hấp dẫn ánh mắt y, làm y ngay cả nhịp thở cũng phải đình chỉ, người như thế chắc chắn tồn tại, chỉ là y vẫn còn chưa gặp được.
Cho nên y cô độc đến bây giờ, cô độc lâu rồi cũng thấy quen.
Báo cáo với cấp trên xong, cũng thuận lợi xin được kỳ nghỉ ba tháng, lúc đi ra đang suy nghĩ có nên tới Hawaii nghỉ một chuyến hay không, trên hành lang vừa lúc đi tới một vị thuật sĩ đuổi quỷ, y bắt lấy, hỏi Victor Sayles ở đâu.
"Ngài Sayles đang ở trong phòng hội nghị Tinh tú, thảo luận một vụ Vampire chết đi sống lại."
Gerald lập tức đi tới phòng hội nghị.
Victor Sayles là người phụ trách huấn luyện giám sát Gerald sau khi y gia nhập Thần ngự Kỵ sĩ đoàn, tương đương với thầy y, hai người tình cảm thân mật như cha con.
Quả nhiên tìm được Victor trong phòng hội nghị, đại sảnh còn có một vị Thần ngự Kỵ sĩ khác, là Kỵ sĩ Bão táp Kyle Dresden phụ trách khu Anh quốc, trong tay gã cầm một bức ảnh và một xấp hồ sơ mỏng, đang thảo luận công việc với Victor.
"Đang bận à? Em chờ một chút rồi trở lại."
"Không, chỉ là cảm thấy không thể tưởng tượng được..." Victor vẫy tay gọi y tiến vào, hỏi. "Cậu cho rằng một viên đạn bạc xuyên qua tim Vampire, xác xuất Vampire này sống sót bằng bao nhiêu?"
Gerald ngây ra một lúc. "Không! Điều kiện tiên quyết là, đạn bạc không bắn chệch tim!"
Victor hỏi tới. "Nếu Vampire này trúng sáu phát đạn bạc, trong đó ba viên bắn trúng tay chân, bụng, thắt lưng, mỗi chỗ một viên, viên cuối cùng thì xuyên qua tim?"
"Dù không bắn trúng tim, thánh khí đạn bạc cũng sẽ ở lại trong cơ thể Vampire, ăn mòn nội tạng hắn trong thời gian ngắn. Dù kịp lúc chôn vào đất, hấp thụ khí đất, cũng sẽ trở nên vô cùng suy yếu, không thể gặp ánh mặt trời nữa."
Victor gật đầu. "Bảy mươi năm trước, một người tên là Paul Silver dùng đạn bạc bắn gϊếŧ Vampire, không bao lâu sau Vampire tan thành tro bụi, việc này có ghi lại trong hồ sơ địa phương. Lại có nhật ký công vụ của thị trưởng và nhật ký vị hôn thê của Paul làm bằng chứng, hẳn là không giả được."
Kyle tiếp lời giải thích. "Căn cứ theo ghi chép, Paul cho rằng Vampire tử vong là bạn thân của ông ta, muốn dụ dỗ vị hôn thê Natalie của mình, bảy mươi năm sau, con cháu Paul dựa vào một bức ảnh trắng đen của Paul, Natalie cùng Jean, nhận ra một người đi ngang qua biệt thự của cậu ta chính là Jean."
"Jean? Tên này rất quen thuộc..."
"Người của gia tộc Telsen, đúng vậy, là huyết tộc." Kyle nói. "Trong gia phả gia tộc Telsen ghi lại, Jean Telsen chết năm 1982, chứ không phải bảy mươi năm trước."
"Thật sự là mâu thuẫn." Gerald nghĩ một chút, lại nói. "Người mà Erwin trông thấy, có thể chỉ là ngoại hình giống Jean, cùng một gia tộc, việc này rất thường gặp."
"Có thể. Nhưng nếu thật sự là cùng một người, như vậy sẽ rất thú vị..." Victor lộ ra vẻ nghiền ngẫm. "Nghe nói trong gia tộc Telsen có kẻ mang thể chất khác thường, không cần dựa vào máu để duy trì sinh mệnh, thánh khí khắc chế huyết tộc đối với hắn cũng không có tác dụng. Tôi nghĩ, đối với thứ máu kỳ diệu như vậy, Trung tâm nghiên cứu Alpha chắc chắn rất có hứng thú."
Gerald biết Trung tâm nghiên cứu Alpha mà thầy nhắc tới là gì, đó là trung tâm nghiên cứu y học bí mật về sinh hóa và huyết dịch trực thuộc giáo hội, chuyên phụ trách thuật luyện kim và trường sinh bất lão. Mấy trăm năm nay, Vampire và người sói mà các Thần ngự Kỵ sĩ bắt được đều trở thành mẫu vật nghiên cứu của trung tâm.
Chỉ có một số ít người biết đến sự tồn tại của trung tâm nghiên cứu này, trong đó bao gồm các Thần ngự Kỵ sĩ, huyết thanh Vampire tiêm vào cơ thể họ cũng là do trung tâm nghiên cứu này điều chế ra.
"Vậy đi điều tra thử xem, nhưng gia tộc Telsen có gốc rất sâu với Hoàng gia, làm không khéo sẽ khiến cho giáo hội cùng Hoàng gia tranh cãi..." Gerald nói.
Kyle cười to. "Tôi sẽ giả trang thành con cháu Paul tiếp cận hắn, nếu là thật, như vậy căn cứ vào tội danh cắn chết thị trưởng địa phương bảy mươi năm trước, tôi bắt hắn là chuyện đương nhiên."
Nói xong, vứt hình trong tay lên bàn, trong hình, hai nam một nữ nhìn thẳng vào ống kính, vẻ mặt cứng ngắc.
Gerald gật đầu không rõ ý kiến, thuận tay cầm hình lên xem, còn hỏi. "Chính là tấm hình này? Bộ dạng Jean thế nào..."
Lời nói ngưng bặt.
...
Nhịp thở dừng lại.
Âm thanh trên thế giới đình chỉ.
Bất cứ thứ gì cũng không nhìn thấy, chỉ còn tim mình vẫn đập.
Thình thịch thình thịch ——
Trong mơ hồ, nghe thấy linh hồn mình reo hò gì đó, y cẩn thận lắng nghe.
Linh hồn nói: Chính là người này.
"Gerald, sao thế?" Kyle thấy sắc mặt y bất thường, lập tức lên tiếng hỏi.
"... Không." Điềm tĩnh, ngữ khí bình tĩnh trước nay chưa từng có, y đáp. "Tôi rất hứng thú với vụ này, không bằng nhường cho tôi đi!"
Victor chất vấn học trò mình. "Khó khăn lắm mới xin được ba tháng nghỉ, lại làm sao thế? Tôi nhớ cậu có nói, mặt trời Thái Bình Dương đang chờ cậu."
"Thật ra em cũng có hứng thú đối với việc làm vườn, tiếc là thời tiết ở Bắc Âu quá lạnh, khó trồng được hoa hồng mà em thích." Đầu ngón tay tùy tiện gõ gõ bức hình kia. "Nhận vụ này, em cũng được về vùng quê làm vườn thanh nhàn một chút."
Victor sinh hoạt cùng Gerald đã lâu, đương nhiên biết ý đồ của y không đơn giản như lời nói bên ngoài, nhưng chính vì hiểu rõ người này cho nên biết, dù có ép thì y cũng không phun ra được một câu nói thật.
Vậy cứ xem y chơi thế nào.
"Nếu cậu có hứng thú, tôi cũng không có ý kiến." Quay đầu hỏi Kyle. "Cậu thấy sao?"
Người nọ nhún nhún vai. "Nếu Gerald sẵn lòng cho tôi kỳ nghỉ ba tháng của cậu ấy, tôi giơ hai tay tán thành."
"Rất cảm ơn!" Gerald mỉm cười, bỏ hình thu được vào trong túi mình.
Sau đó, ở một chiều hè mưa rơi lất phất, người kia bước vào trú mưa dưới mái hiên biệt thự.
Sắc màu thiếu mất của hình trắng đen bỗng chốc hội tụ lại, tóc nhạt màu khô khan trên hình hóa ra còn óng ánh hơn cánh thiên sứ, và mềm mại hơn cả ánh trăng.
Muốn sờ thử sợi tóc đó, xem có nhẹ nhàng như ánh trăng không.
Lại thấy ánh mắt hắn, màu xanh lam thuần túy, xanh như bầu trời, xanh như biển cả, tin chắc trên đời nếu thật sự có hoa hồng lam mộng ảo, cũng nhất định sẽ là màu sắc này.
Nhịp thở lại đình chỉ, nghe thấy mình phát ra một chữ đơn giản.
"Anh..."
Chính là em, từ cái nhìn đầu tiên, làm tôi ngày nhớ đêm mong đến giờ.
Người tóc bạc ngẩng đầu nhìn y, trên mặt không có bất cứ biểu tình gì.
"Chào buổi chiều! Thời tiết ở đây luôn luôn như vậy, mưa nắng thất thường..."
Với câu chào hỏi đơn giản đó, số phận của hai người bắt đầu gặp nhau, một ngày nào đó, người này chắc chắn sẽ vì mình mà cười, vì mình mà khóc, ở trong ngực mình.
Đúng vậy, một ngày nào đó...
Đắm say hệ liệt chi Tình sự hoa hồng
Ngoại truyện Khoảnh khắc yêu em từ cái nhìn đầu tiên...
The end