Sau Khi Xuyên Sách Kẻ Thù Phát Hiện Ta Là Mị Ma

Chương 7.1: Đọc sách cấm

Giáo hội Quang Minh ở Thánh Quốc chia làm ba giáo phái, trong đó giáo phái khắc nghiệt nhất xem hành vi đồng tính như "bị quỷ ám".

Thực ra, mỗi lần tiểu vương tử mặc trang phục nữ xuất hiện trong vương cung, những tín đồ sùng đạo kia đều lẩm bẩm khấu đầu, cố xua đuổi "tà ma" trong cơ thể cậu.

Bất chấp uy nghiêm vương tộc, dám thẳng tay hắt nước thánh vào người cậu thì đây là lần đầu tiên.

Luke nghĩ bâng quơ, dù linh mục điên có thành công thì một con người thuần chủng như cậu cũng chẳng phản ứng gì - có điều nhân cớ áo ướt mà đổi sang trang phục nam cũng tiện.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cậu vô cùng kinh ngạc.

Linh mục điên ngước lên run rẩy, đôi mắt đột nhiên đảo cuồng, như móng vuốt diều hâu đâm thẳng vào Lance, toàn thân run lên như lên cơn động kinh.

"Nhật hỏa dĩ chí, nhật nguyệt điên đảo, huyết mạch mặt trời ắt đoạn tuyệt nơi tay đồng tính... Nhật hỏa dĩ chí, nhật hỏa dĩ chí... a a a!"

Lão như bị mặt trời thiêu đốt, ôm mắt kêu thảm thiết, lực giãy dụa bỗng tăng vọt.

Lance sắc mặt không đổi, nói tiếng "thất lễ", sau đó gọn ghẽ khóa tay linh mục điên ra sau lưng, dùng đầu gối đè chặt xuống đất.

Bình nước thánh "rắc" một tiếng vỡ tan, tiếng kêu của linh mục điên đột ngột tắt lịm.

"Đây là linh mục của Hoàng hậu." Afra ngồi xổm xuống, gọi ông lão, "Linh mục McGee, cần ta chữa trị mắt cho ngài không?"

"... Đồ điên." Luke lạnh lùng nói.

Nhưng cậu biết những lời này không hoàn toàn là điên loạn.

"Nhật hỏa dĩ chí" ám chỉ Lancelot, mà trong nguyên tác, tiểu vương tử quả thật gϊếŧ chết huynh trưởng, đoạn tuyệt huyết mạch vương tộc.

Kỳ lạ là, sao những lời tiên tri này lại hướng vào Lance?

Còn "nhật nguyệt điên đảo" là gì?

Lão này chắc đã nói không ít lời cảnh cáo tương tự trước mặt Hoàng hậu, Luke thầm nghĩ đầy thương cảm, có một tên điên suốt ngày bên cạnh tiên đoán cái chết của bảo bối - đây đích thị là địa ngục.

Nghĩ vậy, cậu khẽ nở nụ cười khoái trá.

Lance liếc nhìn cậu.

Khi tiểu vương tử nảy ý đồ xấu, khóe miệng cong lên như nọc độc bọ cạp - thứ khiến sinh vật nhỏ bé lao vào dù biết trước nguy hiểm.

Luke hoàn toàn không nhận ra ánh mắt của hắn.

"À này, Afra," Cậu đột nhiên lên tiếng, "nếu em không may nghe được những tin đồn về "mối quan hệ thân mật" giữa ta và Lancelot - hãy tin ta, tất cả chỉ là lời dối trá để Hoàng hậu buông lỏng cảnh giác."

"Vâng, huynh trưởng?" Afra không hiểu tại sao anh lại cố giải thích với mình.

Luke cho rằng lý do chưa đủ thuyết phục, liền bổ sung: "Lance là trợ thủ quan trọng của ta, chỉ có cách ngụy trang đê tiện này mới có thể giữ hắn an toàn bên cạnh ta."

Cho đến nay, những nam tử thân cận với cậu mà may mắn sống sót qua một tháng, ngoại trừ kẻ thù thì chỉ có tình nhân.

Luke không lo cho sinh mệnh của bậc Thần tuyển giả Lance.

Cậu chỉ lo cho mạng mình - nếu những hành động "tích cực" của cậu làm tăng mức độ đe dọa, Hoàng hậu chắc chắn sẽ không tiếc mọi giá để gϊếŧ cậu.

Ở phía khác, nghe được câu nói này, Lance khẽ dừng tay.

Trước đây hắn tưởng đó là do tiểu vương tử có tính cách ngỗ nghịch, hóa ra... Luke làm vậy là để bảo vệ hắn.

Thực tế, Luke quả thật có ý đồ trêu chọc nhân vật chính, nhưng đó là trước khi gặp em gái. Vì vậy, khi dùng lý do chính đáng giải thích với Afra, giọng điệu cậu không tránh khỏi mang chút gượng gạo.

Afra lại hiểu rõ huynh trưởng không giỏi biểu đạt thiện ý, thường lấy thái độ cứng rắn che giấu sự ngại ngùng bên trong, điều cậu phủ nhận luôn là sự thật.

Vì vậy khi bắt được sự không tự nhiên trong giọng Luke, cô cảm thấy mình đã hiểu ra.

"Em hiểu rồi, huynh trưởng." Cô dùng ánh mắt khích lệ nhìn cậu, lại nhìn sang Lance, ý vị thâm trầm gật đầu.

"Vậy thì tốt." Luke thở phào nhẹ nhõm.

Cả ba người đều cho rằng thông tin mình nắm được là chân tướng không thể chối cãi.

*

Địa điểm "quyết đấu" của hai vương tử do Hoàng hậu đề xuất, họ lấy danh nghĩa Giáo hội Quang Minh lập lời thề không thể phá vỡ, thời gian định vào hai tuần sau - "Ngày Săn Bắn của Quốc Vương".

Đó là hoạt động náo nhiệt nhất vào giao mùa xuân hạ, lúc đó quốc vương sẽ dẫn theo quý tộc vào rừng hoàng gia săn bắn, người săn được nhiều và chất lượng nhất sẽ nhận được ban thưởng.

Đến lúc đó, Luke và đại vương tử Dyna sẽ diễn vở kịch "đánh cược ai săn được nhiều hơn", sau đó Luke sẽ chính thức thua cược "Sư Tâm Vương" cho Dyna.

"Trước đó, ta hy vọng Afra được hưởng đãi ngộ ngang với công chúa." Luke cười để lộ răng nanh nhọn hoắt, "Bằng không ta không đảm bảo viên hồng ngọc trên ‘Sư Tâm Vương’ còn nguyên vẹn."

Sau khi buông lời đe dọa, cậu dẫn Lance lên xe ngựa trở về.

"Ngươi thấy Afra thế nào?" Luke dò hỏi Lance.

"Em gái của điện hạ đương nhiên không chê vào đâu được." Lance đáp.

Biểu cảm hắn bình thản đến mức có thể dùng từ nhạt nhẽo để hình dung, hoàn toàn không tìm thấy một tia quan tâm đặc biệt nào dành cho Afra.

Luke trầm tư hồi lâu, mở lời: "Afra không giống quốc vương, càng không giống ta, phẩm hạnh và tính cách của cô ấy xứng đáng là mẫu mực, lòng tin vào thần Quang Minh lại càng trung thành tuyệt đối, ta tin giữa các ngươi nhất định có rất nhiều ngôn ngữ chung."

Trong suy nghĩ của cậu, loại người như cậu chỉ có thể kết giao với ác ma, còn bậc Thần tuyển giả như Lancelot, tất nhiên sẽ ưu ái tín đồ thành kính chứ không phải ma quỷ.

"Tôi rất vui lòng được thảo luận thần học cùng Afra tiểu thư." Lance lịch sự nói.

Không có bất kỳ đánh giá nào thêm.

Khi đối tượng bàn luận là tiểu thư hay phu nhân, vì tôn trọng, miệng Lance như vỏ trai khép chặt.

Luke nhún vai: Khiến vị Thần vương phụng hành chủ nghĩa khổ hạnh động tâm, quả nhiên còn đường dài phía trước.

"Ngày Săn Bắn sắp đến rồi," Cậu nhắc chuyện khác, "lần này trở về, ta cần ngươi dạy riêng ta kỵ xạ và kiếm thuật."

Lance đồng tử chớp động.