Sau Khi Xuyên Sách Kẻ Thù Phát Hiện Ta Là Mị Ma

Chương 2.2: Ám sát tại lầu xanh

Nhưng chủ nhân của hắn lại tức giận vì sự thuận theo này.

Khác với đối xử với nô bộc khác, yêu cầu của Luke với hắn không đơn giản chỉ là một con rối biết nghe lời.

Một tia gợn sóng nổi lên trong lòng Lance.

Rồi hắn thấy Luke bước xuống ghế bành, đi đến trước mặt, hung bạo xé rách áo bào của hắn.

Ngón tay mềm mại đặt lên vùng bụng trái.

Lông mi Lance khẽ run.

Sau khi áo bào bị lột xuống, vết bầm tím lớn do đánh đập lộ ra trên bụng trái. Lúc dùng mũi kiếm rạch áo hắn, Luke đã tỉ mỉ phát hiện ra điểm này.

"Bọn họ dám tự tiện suy đoán ý của ta." Luke ấn mạnh vào vết bầm tím: "Ngươi có quyền chống lại những hình phạt chưa được ta cho phép. Ta không muốn thứ thuộc về ta bị người khác để lại dấu vết."

Trước khi đưa Lance về phòng ngủ, đã có người "dạy dỗ" hắn thay Luke.

Đứa con trai công tước từng cao ngạo giờ sa cơ lỡ vận, những nô bộc bị thúc đẩy bởi bản tính xấu xa của con người liền lộ ra du͙© vọиɠ xấu xí, luôn muốn dẫm lên hắn một cái mới thỏa mãn.

Trước đây Lance không có quyền chống cự, giờ Luke ban cho hắn quyền đó.

Cậu rung chuông gọi quản gia: "Abel, gọi người chữa vết thương cho hắn, ta không muốn trên người hắn có bất kỳ khuyết điểm nào. Ngoài ra, những kẻ dám tự ý trừng phạt Lance, bắt chúng trả giá."

Trong chớp mắt, vị quản gia hiền từ liếc nhìn Lance với ánh mắt đầy nguy hiểm.

Ngay sau đó, gã nghe Luke phàn nàn: "Vết thương của hắn quá chướng mắt rồi, thật mất hứng. Đáng lẽ hôm nay ta còn định chơi trò mới."

Lông mày vị quản gia giãn ra: "Tuân lệnh điện hạ."

"Ta biết ngươi sẽ không làm ta thất vọng mà." Luke nở nụ cười ngọt ngào đầy phụ thuộc.

Có người bước vào thay cho Lance bộ y phục sạch sẽ chỉnh tề, Lance nghe thấy tiếng cười trong trẻo của thiếu niên, nhưng phát hiện trong đôi thủy tinh tím ngọt ngào kia thoáng hiện một tia âm u.

Sự ngây thơ diễn xuất, gần như không có kẽ hở.

Luke không hề yêu quý vị quản gia như biểu hiện bên ngoài, sự thật hoàn toàn ngược lại.

Vị lão giả hiền từ này có thể lừa được tiểu vương tử trước kia, nhưng không thể lừa được Luke, kẻ xuyên thư.

Cậu đang diễn và quản gia Abel thân yêu của cậu cũng đang diễn.

Ai có thể ngờ, vị lão giả nuôi dưỡng tiểu vương tử từ nhỏ, bị tiểu vương tử xem như chú bác, lại là một kẻ phản bội?

Có lẽ gọi là nội gián càng thích hợp, bởi từ đầu quản gia đã là người của hoàng hậu.

Hai người con trai của quốc vương Doyle Charlemagne, một là đại vương tử Dyna Charlemagne do vương hậu sinh ra, thái tử của Thánh quốc, người kia là tiểu vương tử Luke Charlemagne do tình nhân sinh ra, nhưng vì lý do không rõ lại được sủng ái.

Vương hậu và đại vương tử khinh miệt Luke, trong lòng chất chứa hận thù.

Mà quản gia Abel an bài bên cạnh tiểu vương tử từ nhỏ, chính là một nước cờ tuyệt diệu.

Nuông chiều cậu, buông thả cậu, khiến trước mắt cậu chỉ có châu báu và sắc dục, bên tai cậu chỉ có tâng bốc và thuận theo, tự tay đào tạo cậu trở nên ngang ngược kiêu ngạo, coi trời bằng vung.

Phảng phất chỉ có như vậy, mới có thể phản chiếu người anh trai đại vương tử tầm thường kia ít nhất cũng là một người thừa kế ngai vàng bình thường.

"Tâng bốc để gϊếŧ."

Thật tuyệt vời.

Nụ cười Luke càng sâu, cậu ngẩng đầu nhìn quản gia như đứa trẻ ngưỡng mộ: "Hôm nay còn có chuyện gì thú vị không?"

Quản gia không hề hay biết ý đồ của cậu, như thường lệ nói: "Bạn của điện hạ, thiếu gia Shazo Cecil, hẹn điện hạ chiều tối tại "Chốn hưởng lạc" gặp mặt."

Cái gọi là "Chốn hưởng lạc", thực ra là lầu xanh hợp pháp cao cấp nhất Thánh quốc — dường như tại nơi cung cấp dịch vụ và lượng lớn thuế cho quý tộc này, thần Quang Minh sẽ chọn lọc bỏ qua giáo điều cấm dục của Ngài.

"Thật sao?" Luke hứng khởi nói: "Cảm ơn ngươi báo tin, nói với Shazo ta sẽ đúng hẹn."

Cảm ơn quản gia báo tin, điều này sẽ khiến tiểu vương tử trong nguyên tác trong vụ ám sát đêm nay tại lầu xanh bị tai tiếng, mất đi người bạn trung thành nhất, cùng đôi chân quý giá nhất.

Khiến nửa đời sau của cậu trở thành kẻ què quặt không thể đi lại bình thường.

Không thể chấp nhận.

Luke giang tay, để mặc quản gia khoác lên người cậu chiếc áo bào lộng lẫy.

Tránh né vụ ám sát này? Không, cậu không thích thất hứa, đặc biệt là với Shazo.

Trong nguyên tác, sau khi tiểu vương tử thất thế chúng bạn ly tán, đám bạn bè rắn mối như chim trời tan tác, cuối cùng chỉ còn Shazo ở lại bên cạnh cậu.

Sau khi tân vương đoạt quyền, Shazo lúc này đã trở thành bá tước Cecil dẫn theo gia thần quy thuận Thần vương, có lẽ họ đã có giao dịch không ai biết, tên bạo quân Luke đáng lẽ phải lên đoạn đầu đài lại bị giam lỏng trong tháp cao, giữ lại một mạng.

Mà chính là vụ ám sát đêm nay, khiến tiểu vương tử sinh ra nghi kỵ với Shazo, giữa hai người bạn từ đó hình thành cách biệt.

Luke không muốn mất đôi chân, cũng không muốn mất đi cánh tay đắc lực.

Cậu sẽ đi hẹn, chỉ là điều chỉnh một chút kế hoạch.

"Chuẩn bị cho hắn vài bộ quần áo tử tế." Luke ngẩng cằm, liếc nhìn Lance: "Tối nay ta muốn hắn đi cùng."

Lance vốn đang quan sát cậu, vừa hay bắt gặp nụ cười đầy tinh quái trong ánh mắt liếc đó của tiểu vương tử.

Rực rỡ chói mắt, khiến hắn nhớ đến thủy tinh tím dưới ánh lửa.

"Xin thứ lỗi, ngài vừa nói." Quản gia trừng mắt nhìn Lance, há hốc miệng.

"Khó hiểu lắm sao?" Luke nhíu mày, như đứa trẻ không được ăn kẹo liền nổi giận.

Cậu nhắc lại: "Ta, tối nay, muốn Lance thân yêu đi cùng, cùng ta đến lầu xanh."