Vũ Khí Sư Số Một Liên Sao: Khởi Đầu Từ Thu Mua Phế Liệu

Chương 1.3: Tiểu Tống thu mua phế liệu

Gã đàn ông dưới khán đài trố mắt, toàn bộ chip cược trên tay rơi lả tả. Hắn há hốc mồm, lắp bắp mãi mới phun ra được một câu:

"Cái, cái này là đập thành tương luôn rồi chứ còn gì?"

Dù đây chỉ là mô phỏng toàn chân, không ảnh hưởng đến thân thể thực, nhưng cảm giác đau đớn vẫn là 100% thật.

Ăn trọn cú đấm khủng bố kia, Nguyên có khi đã bất tỉnh ngay trong khoang mô phỏng. Chẳng biết sau vụ này có ám ảnh tâm lý mà bỏ luôn nghề đấu sĩ không nữa...

"HAHA! Đúng là một màn xiếc ngoạn mục!"

Gã đàn ông hồi nãy chê bai cười khoái chí, đứng bật dậy vỗ tay rầm rầm. Sau đó, hắn vỗ mạnh vào vai thằng bạn đang lầm lũi nhặt chip cược dưới đất:

"Giờ thì hiểu chưa? Đám đấu sĩ cấp này mà gặp Kẻ Chơi Khỉ, đứa nào cũng tiêu tùng cả! Biết trận sau nên cược vào ai rồi chứ?"

Gã kia vừa nhặt xong con chip cuối cùng, nghe vậy thì gật đầu cái rụp, cảm kích như vừa lĩnh hội được chân lý cuộc đời. Không thèm đếm lại số chip còn lại, hắn vội vàng chen ra khỏi đám đông, lao đi đặt cược cho trận tiếp theo.

Lúc này, giọng hệ thống lạnh lùng vang lên, công bố kết quả trận đấu:

"Sàn đấu số 023: Kẻ Chơi Khỉ VS Nguyên – Kẻ Chơi Khỉ chiến thắng."

Khán đài nổ tung trong tiếng hò reo như sấm dậy.

Trên màn hình lớn, Kẻ Chơi Khỉ cười hớn hở, giơ hai nắm đấm lên tạo dáng chiến thắng, trông chẳng khác gì một chú khỉ to xác vừa vớ được chuối.

Giữa sự ồn ào náo nhiệt, trong một góc tối khuất ánh đèn, một cô gái áo đen đang chăm chú điều khiển quang não trên tay. Ngón tay cô lướt nhanh như bay:

"Thu mua giáp cũ, dao, vật liệu da, nội thất... Giá cả hợp lý, inbox nếu quan tâm."

Nhấn nút đăng, nhưng chưa đầy một giây sau, màn hình tối sầm, một cửa sổ cảnh báo bật lên:

[Diễn đàn chợ đen - Thông báo hệ thống.]

[Tài khoản của bạn bị khóa 30 ngày do spam bài viết trùng lặp.]

...

Thời đại này, muốn thu mua ve chai cũng khó đến thế sao?!

Cô gái áo đen tức giận siết chặt nắm đấm, nhìn danh sách hàng chục bài đăng của mình bị trôi vào quên lãng, thở dài đầy uể oải.

Nhưng ngay sau đó, cô ngẩng đầu, ánh mắt quét một vòng quanh khán đài.

Ánh mắt ấy cuối cùng dừng lại trên Kẻ Chơi Khỉ – kẻ đang hả hê phơi bộ răng trắng ởn dưới ánh đèn sân khấu.

Chính xác hơn, ánh mắt cô dừng trên bộ giáp trước ngực gã.

Đôi mắt cô chợt sáng lên, cả người nhẹ nhàng đứng dậy từ trong bóng tối, bước đến gần bảng thông tin trận đấu...

[Đang chờ người khiêu chiến tiếp theo...]

Vẫn còn kịp!

Cô gái áo đen dừng bước, nhanh chóng giật một mảnh vải dài từ cái balo kỳ lạ sau lưng, che đi nửa khuôn mặt.

Sau đó, không chút do dự, cô tóm lấy một khán giả đang vui mừng nhảy nhót vì chiến thắng vừa rồi.

"Chào anh, cho hỏi quầy đăng ký đi đường nào?"

"Đậu má, thằng nào dám túm cổ ông?"

Bị giật cổ áo bất thình lình, gã khán giả gắt gỏng quay phắt lại, định tặng cho kẻ to gan một cú chửi thề. Nhưng vừa thấy đó là một cô gái xinh đẹp, dù chỉ lộ nửa khuôn mặt vẫn không giấu được vẻ sắc sảo, mạnh mẽ, gã lập tức đổi thái độ nhanh như lật bánh tráng.

Giọng điệu lập tức trở nên dịu dàng ba phần:

"À... chỗ đó kìa, cứ đi thẳng, thấy cái bảng hiển thị bự chảng là tới."

"Ồ, cảm ơn anh."

Cô gái áo đen gật đầu cảm ơn, đối diện với ánh mắt gã, nở một nụ cười nhẹ nhàng, lễ phép.

Gã khán giả thoáng đỏ mặt, gãi đầu gãi tai, tính buông thêm câu bắt chuyện.

Nhưng khi ngẩng lên lần nữa...

Cô gái đã len qua đám đông như cá bơi trong nước, nhanh chóng biến mất vào biển đèn neon.

Quầy đăng ký nằm ngay dưới màn hình hiển thị lớn nhất. Khu vực chuẩn bị cho võ sĩ đông nghịt người, nhưng có lẽ vì cảnh thảm bại quá sức khủng khϊếp của đấu sĩ trước đó, nên võ đài số 023 vẫn không một ai dám bén mảng tới.

Trong dòng người hỗn loạn, một bóng đen lặng lẽ di chuyển, nhẹ nhàng đặt thẻ căn cước lên khu vực quét cảm ứng.

Tên: Tống Thời Tam (Đã ẩn danh).

Điểm hiện tại: 0.

Hạng đấu: L0.

Tỷ lệ thắng: 0%.

Thông tin vừa nhập xong, đèn báo quét chuyển sang đỏ.

"Bíp."

"Phát hiện khoảng cách điểm số quá lớn giữa hai đấu thủ. Nếu thắng trận này, bạn sẽ nhận được phần thưởng 5000 tinh tệ. Xác nhận khiêu chiến vượt cấp?"

"Xác nhận."

Tống Thời Tam rút lại thẻ căn cước, đưa tay thắt chặt lại mái tóc đuôi ngựa, khiến cả người càng thêm sắc sảo, mạnh mẽ.

Sau đó, cô bước thẳng vào khoang mô phỏng.

Trước sàn đấu, màn hình hiển thị đột ngột tối sầm.

Chỉ một giây sau, nó lại sáng lên lần nữa.

[Sàn đấu 023, đấu sĩ đã sẵn sang.]

[Tiểu thương thu mua ve chai Tống Tam VS Kẻ Chơi Khỉ.]