Thư Nhiễm duỗi cái đuôi lớn mềm mại của mình ra.
Cô lười biếng áp người lên tảng đá bằng ngọc ấm áp với ánh mắt lim dim, buồn ngủ rũ rượi.
Cô dụi gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đến độ yêu mị của mình sang một bên rồi khẽ thở dài.
Thư Nhiễm là một tiểu hồ ly sinh ra đã sở hữu chín đuôi, là bảo bối được cả hồ tộc đặt trên đầu quả tim mà cưng chiều. Từ lúc chào đời đến nay, cô chưa từng trải qua bất kỳ sóng to gió lớn nào, vì vậy cô cũng chưa bao giờ tưởng tượng được chuyện như thế này lại xảy ra.
Cô vậy mà lại bị cái tên Chủ Thần mặt đơ như cây cơ kia cưỡng ép kết nối vận mệnh! Trói chặt sinh mệnh của hai người vào làm một!
Thư Nhiễm mím môi, cúi đầu nhìn xuống. Kẻ gây tội - Chủ Thần, giờ đây đang ôm chặt eo cô, mặt vùi vào bụng cô mà ngủ say sưa. Mặc kệ cô có gọi thế nào cũng không tỉnh lại!
Cô ngắm nhìn sống mũi cao thẳng dưới hàng mi dài của Chủ Thần, đôi mắt hồ ly hơi tròn của cô bất mãn chớp chớp.
Cái tư thế này, đến cả việc đổi hướng để phơi nắng cũng khó khăn.
Chủ Thần thật sự nặng quá đi!
【Nhiễm... Nhiễm Nhiễm...】 Hệ thống Hùng Bảo vừa bị túm tới làm chân sai vặt đang bay lơ lửng trên đỉnh đầu Thư Nhiễm.
Nó bấu móng vuốt, vẻ mặt thấp thỏm bất an, nói tiếp:
【Nếu cô muốn thoát khỏi vòng tay của Chủ Thần thì cách duy nhất hiện giờ là đi đến ba nghìn tiểu thế giới, thu thập các mảnh vỡ thần hồn của ngài ấy. Nếu không thì cả đời này vận mệnh của cô sẽ gắn chặt với Chủ Thần, hơn nữa còn bị ngài ấy ôm như thế này mãi mãi...】
Thư Nhiễm khó chịu khẽ nhúc nhích eo, nhưng chẳng hiểu sao lại khiến gương mặt tuấn tú của Chủ Thần lướt qua đai áo, áp thẳng lên da bụng cô!
Hơi thở ấm nóng phả vào bên hông, mang theo một luồng điện tê dại khó có thể làm ngơ.
Gò má trắng nõn của Thư Nhiễm ngay lập tức ửng lên một mảng đỏ ửng.
【Ư...】
Thư Nhiễm bĩu môi, đưa tay định đẩy mặt Chủ Thần ra. Nhưng chẳng có tác dụng gì, Chủ Thần cứ như thể đã khảm vào trong cơ thể cô, căn bản không thể đẩy nổi.
Cùng lắm thì cũng chỉ khiến chóp mũi của ngài ấy men theo da thịt của cô trượt sang một bên khác mà thôi.
【Vậy thì đi ba nghìn tiểu thế giới thôi!】
Chuyện vận mệnh gì đó thì bỏ qua đi, nhưng vì để có thể lật người phơi nắng, cũng vì để có thể thỏa thích duỗi thẳng cái đuôi ra.
Cô nhất định phải đi!