Bộ truyện đó kể về một nhân vật nhỏ cùng tên Tô Thời An với cậu, cũng là một nghệ sĩ hạng bét trong giới giải trí, nhưng số mệnh tốt hơn cậu gấp trăm lần là cậu ấy được gả vào hào môn.
Mà người chồng hào môn đó không chỉ đẹp trai, chưa đến ba mươi tuổi đã là cá mập trong giới kinh doanh. Trong truyện miêu tả Cố Minh Thịnh cao 1m90, lông mày sắc lạnh, sống mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, gương mặt góc cạnh hoàn mỹ không tỳ vết. Bộ vest đen tôn lên vóc dáng cao ráo, bờ eo thon gọn, cả người toát ra khí chất lạnh lùng xa cách. Chỉ đứng yên không nói cũng đủ khiến người khác e dè.
Tài sản của anh trải dài từ bất động sản, internet, khách sạn đến đầu tư thương mại...
Lúc đọc truyện, Tô Thời An đã bị người chồng tổng tài này mê hoặc, trong lòng thầm gào thét: [Tổng tài bá đạo! Tôi thích!]
Hồi tưởng lại hình tượng Cố Minh Thịnh trong truyện, nước miếng cậu suýt nữa rớt xuống.
Nhưng một bá tổng hoàn hảo như vậy, không biết vì sao lại cưới một minh tinh tuyến mười tám nhỏ bé. Khi nhảy cóc để đọc, Tô Thời An phát hiện phía sau Cố Minh Thịnh thậm chí còn có con, và bá tổng hoàn hảo này sau đó lại phá sản! Minh tinh nhỏ bé dứt khoát vứt bỏ ông chồng sa cơ lỡ vận rồi bỏ chạy.
Đọc đến đây, Tô Thời An suýt nữa thì phun một ngụm máu già. Trời đất ơi! Người bá tổng mà cậu nhỏ nước miếng hóa ra lại là đại phản diện! Vì cản trở sự nghiệp phát triển của nhân vật chính công, anh bị tác giả ép phá sản!
"Phạch!" Tô Thời An dứt khoát gấp sách lại. Cái quái gì đây! Không xem nữa! Cậu cuối cùng cũng tìm được kiểu nhân vật mình thích, ai ngờ lại là một tên phản diện lót đường.
Tô Thời An thở dài một hơi. Trước đó cậu còn chê Cố Minh Thịnh là vai pháo hôi, giờ thì hay rồi, cậu thành một pháo hôi nhỏ đi theo bên cạnh bá tổng mất rồi...
Chỉ cần nghĩ đến nhân vật của mình trong sách đã làm những gì, cậu lại muốn ngửa mặt lên trời than thở. Người ta xuyên sách không có bàn tay vàng thì cũng là long ngạo thiên, sao đến lượt cậu lại chỉ là một vai pháo hôi nhỏ bé chứ.
Tô Thời An có chút đau đầu ngồi xuống ghế sô-pha, nhóc con cũng chạy tới theo.
"Chú lại đang giả bộ hả? Đây lại là chiêu mới để chú quyến rũ ba tôi sao?"
"Đừng ồn ào, còn ồn nữa tôi vứt nhóc ra ngoài đấy."
Tô Thời An vốn dĩ đã đau đầu, nhóc con này còn cứ lải nhải bên tai. Cậu đưa tay đẩy cái đầu bông xù đang chồm trước mặt mình ra xa.