Biến Thành Chó Rồi, Khỏi Cần Phấn Đấu Nữa Ha

Chương 3

Ốp lưng màu đen tuyền, chính giữa là một giọt nước màu xanh lam.

Cái này hình như giống hệt ốp lưng của chị Mạn... Không, không đúng, đây chính là điện thoại của chị Mạn!

"Sao chị Mạn lại làm rơi điện thoại nhỉ?" Hàn Song Song lẩm bẩm, ngay sau đó cô ấy chợt nhận ra có gì đó không ổn. Người hiện đại điện thoại không rời tay, làm rơi điện thoại đâu có dễ thế? Kể cả bị trộm, tên trộm cũng không thể tiện tay ném điện thoại cho chó được chứ?

Cô ấy đột ngột ngẩng đầu nhìn con chó, lo lắng hỏi: "Chẳng lẽ chị Mạn xảy ra chuyện gì rồi sao?"

Vừa dứt lời, cô ấy lại thấy mình thật ngốc, chó làm sao hiểu được câu phức tạp như vậy?

Nhưng ngay sau đó, cô ấy lại thấy con chó gật mạnh đầu, rồi quay người bỏ đi.

Cô ấy chết lặng, rồi nỗi lo lắng cho Tiêu Mạn thôi thúc cô ấy vội vàng đuổi theo.

Tiêu Mạn quay đầu thấy Hàn Song Song đã theo kịp, cô hài lòng gật gù. Tuy cô bé này học hỏi hơi chậm một chút, nhưng thái độ rất tốt, cũng đủ kiên trì, xem ra đã hiểu ý cô rồi.

Tiêu Mạn dẫn Hàn Song Song vào trong hẻm, nơi cơ thể cô đang nằm im lìm.

Hàn Song Song vừa nhìn đã thấy Tiêu Mạn nằm trên mặt đất. Cô ấy hoảng hốt chạy tới ngồi xổm xuống, gọi tên Tiêu Mạn, rồi sợ hãi đưa tay lên mũi cô thăm dò. Cảm nhận được Tiêu Mạn vẫn còn thở, chỉ là bất tỉnh gọi không dậy, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy không dám tùy tiện di chuyển Tiêu Mạn, vội lấy điện thoại của mình ra gọi cấp cứu.

Xe cứu thương đến cũng cần thời gian, Hàn Song Song không còn tâm trí để ý đến con chó hoang bên cạnh, thỉnh thoảng lại lo lắng kiểm tra hơi thở của Tiêu Mạn, xác nhận nhịp thở của cô vẫn bình thường.

Hàn Song Song chưa từng gặp phải chuyện lớn thế này bao giờ, vô cùng hoảng loạn, sợ Tiêu Mạn có thể ngừng tim trong lúc chờ đợi, cô lại vội vàng mở video hướng dẫn hồi sức tim phổi (CPR) đã lưu ra xem lại.

Trong suốt thời gian đó, Tiêu Mạn (bản gốc chó) vẫn lặng lẽ nằm bên cạnh, ngẩn ngơ nhìn cơ thể của mình.

Mười phút sau, xe cứu thương đến. Vì nơi Tiêu Mạn ngã là một con hẻm nhỏ, xe không vào được, Hàn Song Song nghe tiếng còi hú vội chạy ra dẫn nhân viên y tế vào, giúp đưa Tiêu Mạn lên cáng, chuyển ra xe cứu thương.

Tiêu Mạn (bản gốc chó) bất giác đi theo vài bước. Vì đến hơi gần, một nhân viên y tế thấy vậy liền quát: "Này, không được mang chó lên xe!"

Hàn Song Song đương nhiên phải đi theo xe với tư cách người nhà. Nghe vậy cô ấy mới nhớ ra con chó hoang thông minh kia. Cô ấy đã ở trên xe, vội thò đầu ra gọi với theo con chó: "Mày ở đây đừng đi đâu nhé, đợi chị Mạn không sao rồi tao sẽ quay lại tìm mày!"