Tác Giả: |
A Đỗ Hành
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-04-22 10:02:11 |
Lượt Xem: |
2.3K |
Quản Lý: |
Lan Anh
|
Góc nhìn công:
Diệp Tư là một nhà khoa học cấp quốc bảo của một quốc gia nào đó. Một ngày nọ, vì thức đêm làm thí nghiệm mà đột tử, khi tỉnh lại đã xuyên vào thân xác của nguyên chủ — một người vừa đỗ tú tài nhưng lại đột ngột qua đời.
Nhìn căn phòng trống không, Diệp Tư quyết định đi theo con đường cũ của nguyên chủ — khoa cử.
Sau khi bảng vàng đề tên, Sở Đình xảy ra đại hạn. Nhìn thấu sự vô dụng và ích kỷ của quan lại trong triều, Diệp Tư bất chấp sự lưu luyến của Hoàng thượng, kiên quyết đến Sở Đình, bắt đầu làm quan từ chức huyện lệnh.
Ba năm sau, Diệp Tư đạt thành tựu xuất sắc, được thăng chức tri phủ. Lại ba năm sau, triều đình triệu Diệp Tư về kinh, nhưng hắn từ chối, tự thỉnh cầu đến Doanh Châu nhậm chức. Hoàng thượng bất đắc dĩ đồng ý. Sau khi lập được nhiều công trạng, Diệp Tư lại bị triệu về, lần này hắn chấp nhận.
Trở lại kinh thành, Diệp Tư được Hoàng thượng trọng dụng, gửi đến lục bộ rèn luyện. Nhờ thành tích nổi bật, hắn được phong làm Thủ Phụ.
Góc nhìn thụ:
Đào Thanh và Diệp Tư là thanh mai trúc mã. Khi Đào Thanh mới sinh, y đã nắm chặt tay của Diệp Tư không buông, thế là hai nhà liền định ra hôn ước.
Sau khi thành thân, Đào Thanh coi Diệp Tư như huynh trưởng, hai người kính trọng lẫn nhau, sống những ngày tháng bình thản. Mãi đến khi Diệp Tư sau một lần say rượu tỉnh lại, ánh mắt hắn nhìn y dường như muốn ăn tươi nuốt sống, khiến Đào Thanh sợ hãi vô cùng.
---
Tiểu kịch trường 1:
Diệp Tư: "Hôm nay ngươi cả ngày không để ý đến ta, ta biết rồi, Thanh nhi chắc chắn là chê ta già! Ngươi cứ đi tìm một nam nhân trẻ trung tuấn tú đi! Ta sẽ dẫn theo hai đứa nhỏ về nhà nhạc phụ nhạc mẫu, không có ngươi, ba cha con ta vẫn sẽ sống tốt!"
Nói xong, Diệp Tư giả bộ lau nước mắt rồi bắt đầu thu dọn hành lý.
Hai đứa nhỏ cũng phối hợp ôm lấy đùi Đào Thanh, ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn giống y đúc, chớp chớp mắt đầy mong đợi: "A mẫu, chúng con sắp có cha mới sao?"
Diệp Tư trong lòng giận đến nghiến răng nghiến lợi — thật đúng là hai con sói con trắng mắt, lúc quan trọng thì chẳng giúp được gì!
---
Tiểu kịch trường 2:
Một ngày nọ, Hoàng thượng trong cơn say rượu ban thưởng hai mỹ nhân eo thon dáng đẹp, dung mạo yêu kiều cho Diệp Tư. Biết được tin Diệp Tư định nạp thϊếp, Đào Thanh tức giận bỏ về nhà mẹ đẻ, còn để lại một phong hưu thư.
Diệp Tư vừa về đến nhà đã bị thông báo là phu lang bỏ đi rồi. Trong lòng hắn có một câu chửi thề không biết có nên nói ra hay không!
Sau khi giải quyết hai nữ nhân kia, Diệp Tư vội vàng đi đón phu lang về nhà.
Từ đó, cả kinh thành đều biết Thủ Phụ đại nhân bị phu lang hưu, hai đứa con cũng bị mang đi. Thủ Phụ đại nhân khóc lóc thảm thiết trước cửa nhà nhạc phụ, chẳng còn chút hình tượng nào, miễn cưỡng mới không bị hưu thật.
Không ngờ rằng vị Thủ Phụ anh minh thần võ lại sợ phu lang đến vậy.
Công: Ôn nhu, yêu nước, hay ghen.
Thụ: Mềm mại, đáng yêu.
.