Thuần Thứ

Chương 1

Sự ra đi đột ngột của nữ doanh nhân Bùi Vinh ở tuổi 56 vì bạo bệnh đã gây chấn động thương trường Khải Minh, để lại niềm tiếc thương vô hạn trong lòng công chúng và cả cộng đồng mạng.

Việc một người phụ nữ tài hoa, bản lĩnh, rực rỡ và tràn đầy sức sống như bà lại đột ngột từ trần, không chỉ gieo vào lòng người nỗi xót xa khôn nguôi mà còn dấy lên bao hoài nghi, lo lắng về tương lai của Tập đoàn Vinh Thịnh.

Giờ đây, gia tộc Bùi danh giá chỉ còn lại duy nhất Bùi Sĩ Ngọc - người con trai độc nhất của bà, một chàng trai chỉ vừa ngoài đôi mươi.

Liệu chàng trai trẻ có đủ bản lĩnh và năng lực để gánh vác cơ nghiệp đồ sộ, tiếp nối di sản lẫy lừng mà mẹ mình gây dựng? Đó là một dấu hỏi lớn, là nỗi băn khoăn canh cánh trong lòng tất cả những ai quan tâm.

Bùi Sĩ Ngọc vốc từng vốc nước lạnh, táp mạnh lên mặt. Đôi tay cậu bấu chặt vào thành bồn rửa bằng sứ trắng lạnh, ánh mắt vô hồn xoáy sâu vào gương mặt ướt đẫm, nhợt nhạt của chính mình trong tấm gương đối diện.

Làn da cậu trắng đến độ xanh xao, gần như trong suốt, tưởng chừng có thể hòa lẫn vào nền tường gạch men trắng lạnh phía sau. Đôi môi khô nứt, bợt bạt không còn chút huyết sắc. Hốc mắt trũng sâu hoắm, viền mắt sưng đỏ, hằn rõ những tia máu li ti.

Tang lễ còn chưa chính thức bắt đầu. Nếu không nhờ bộ vest đen trang trọng, được cắt may tỉ mỉ, phẳng phiu đang gắng gượng nâng đỡ lấy tấm thân mảnh dẻ kia, có lẽ cậu đã sớm sụp đổ.

Cánh cửa phòng vệ sinh khẽ động, rồi hé mở một cách chậm rãi. Qua làn hơi nước còn vương mờ trên mặt gương, Bùi Sĩ Ngọc thấy Phí Lê lặng lẽ tiến vào. Ánh mắt Phí Lê lướt nhanh qua dáng hình Bùi Sĩ Ngọc trong gương, dừng lại một thoáng nơi chiếc tủ âm tường phía sau lưng cậu.

Anh khẽ khàng rút một chiếc khăn bông mềm mại từ chồng khăn được xếp gọn gàng, rồi lặng lẽ đưa tới trước mặt Ngọc.

Bùi Sĩ Ngọc máy móc đón lấy khăn, chậm rãi thấm khô mặt, nhưng hình ảnh phản chiếu trong gương vẫn chẳng khá hơn là bao. Gương mặt ấy vẫn hằn sâu nét mỏi mệt và nỗi đau thương tuyệt vọng – dấu tích rõ ràng của một sự mất mát quá lớn, không gì có thể bù đắp nổi.

Phí Lê lại im lặng rút từ túi áo vest một lọ thuốc nhỏ mắt. Vóc dáng hai người tương đương nhau, Bùi Sĩ Ngọc chỉ cần hơi ngửa nhẹ đầu ra sau là Phí Lê có thể nhỏ thuốc cho cậu.

Mấy ngày nay, cú sốc đột ngột cùng nỗi đau mất mẹ quá lớn khiến Bùi Sĩ Ngọc gần như suy sụp, khóc đến cạn khô nước mắt, khiến đôi mắt lúc nào cũng sưng húp, đỏ ngầu.

Phí Lê dường như đã chuẩn bị sẵn, luôn mang theo lọ thuốc nhỏ mắt bên mình, tranh thủ những lúc chỉ có hai người để nhỏ cho cậu vài giọt, giúp làm dịu đi cảm giác khô rát, bỏng cháy nơi khóe mi.