Xuyên Qua Tiểu Thuyết Niên Đại Cậu Được Cả Nhà Yêu Thương

Chương 3: Đến quân khu

Chương 3: Đến quân khu

Trước khi trời tối hẳn, cả nhà Lục Gia Bình cũng đã về đến được quân khu. Anh ta lái xe đến cửa nhà rồi quay đầu nói với Trần Quế Hoa: "Em đưa bọn trẻ về nhà trước đi, anh đi trả xe rồi ra văn phòng trả phép rồi đi về liền."

Trần Quế Hoa cười gật đầu, cẩn thận đắp chăn cho cậu đang ngoan ngoãn trong lòng, rồi mới xuống xe. Mấy nhà hàng xóm nghe thấy tiếng xe cũng đi ra, chị Trương có quan hệ tốt với Trần Quế Hoa thấy cô ôm một đứa bé thì ngạc nhiên hỏi: "Quế Hoa đó hả? Chuyện gì thế này?"

Ai ngờ Trần Quế Hoa chưa kịp trả lời thì hai anh em sinh đôi đã chạy đến trước mặt chị ấy, dang tay ra nói: "Đó là em út nhà cháu đó ạ."

"Đúng vậy ạ, em út nhà cháu, em trai cháu." Lục Cảnh Cường cũng khẳng định nói.

Chị Trương đầy vẻ ngưỡng mộ nhìn Trần Quế Hoa: "Em giỏi quá, về nhà mẹ đẻ nửa năm mà lại sinh thêm được một thằng con trai chắc anh Lục nhà em mừng lắm hả? Chị còn thắc mắc sao anh Lục nhà em lại lái xe đến đón cả nhà hóa ra là có thêm con út."

Trần Quế Hoa cười nói: "Ôi, tại em về nhà lúc tháng đầu không cảm thấy gì khác lạ. Em cũng không biết mình có thai đến khi bụng to lên mới biết."

Chị Trương đỡ Trần Quế Hoa vào nhà chỉ ra ngoài kia: "Người ngoài kia nhìn con em thèm muốn chết giờ thấy con út nhà em chắc là chị ta lại muốn sinh thêm đứa nữa."

Trần Quế Hoa nhẹ nhàng đặt Đường Đường xuống giường đất, rồi mới quay đầu nói: "Dù em có sinh bốn đứa con gái cũng không như chị ta, như thể con gái không phải con mình sinh ra vậy suốt ngày đánh với mắng."

Chị Trương nghe Trần Quế Hoa nói vậy thì cười cười. Chị ấy tin lời cô nói con thứ hai nhà chị ấy là con gái mỗi lần Trần Quế Hoa nhìn thấy đều phải hôn cho đã thích không chịu được.

Lúc này, Đường Đường cũng tỉnh ngủ, rầm rì vài tiếng Trần Quế Hoa vội vàng đến thay tã cho cậu rồi ôm cậu vỗ về. Chị Trương nhìn cậu da dẻ mịn màng, mặt mũi thanh tú, thật đẹp quá đi. Chị ấy không khỏi khen: "Thằng út nhà em ngoan quá không hề khóc luôn lại còn trắng trẻo, xinh đẹp nữa."

Trần Quế Hoa cười nói: "Ừ, ngoan lắm đó chị, đói bụng hay tè dầm thì chỉ rầm rì hai tiếng không quấy rầy ai cả."

Chị Trương tặc lưỡi: "Còn đỡ lo hơn cả con gái nhà chị. Thôi được rồi, em mau nghỉ ngơi đi chị đi về nấu cơm đây không nhắc đến con trai út nhà em nữa. Sân nhà em sạch sẽ ghê toàn là thằng cả với thằng hai nhà em dọn dẹp đó. Con nhà em đứa nào cũng ngoan ghê."

Trần Quế Hoa tiễn chị Trương về nhân lúc Đường Đường còn đang ngủ, cô vội vàng tìm một tấm khăn trải giường cũ ra sờ thấy khá mềm mại. Cô định dùng làm tã cho Đường Đường. Cô dặn Lục Cảnh Phú và Lục Cảnh Cường ở trong phòng trông cậu, còn cô ra ngoài giặt khăn trải giường.

Hai anh em sinh đôi canh giữ bên cạnh, nói chuyện với cậu không ngớt: "Em trai đẹp thật đó, đẹp hơn thằng Nhị Ngưu nhiều. Nó cứ khoe mãi nói em trai nó đẹp."

Lục Cảnh Cường hừ một tiếng: "Em trai nó còn ăn cả nước mũi sao so được với em trai mình không cho nó đến gần đâu nhỡ nó đến sờ em trai thì sao?"

Lục Cảnh Phú ngầm đồng ý với lời của em trai: "Đúng đó không cho nó đến. Sau này hai anh em chúng ta phải bảo vệ em trai cho tốt không ai được phép chạm vào."

Trần Quế Hoa ở ngoài nghe hai anh em sinh đôi lải nhải thì thầm nghĩ: "Em gái Thanh Thanh, em hãy yên tâm đi có chị ở đây, Đường Đường sẽ không bao giờ bị ai ăn hϊếp."

Sau khi Trần Quế Hoa giặt xong tã, Lục Gia Bình dẫn mấy đứa con trai lớn về thấy Trần Quế Hoa đang phơi tã, Lục Gia Bình nhận lấy chậu từ tay cô, nói: "Đường Đường ngủ rồi hả sao không đợi anh về rồi giặt? Vừa về tới nhà mà đã làm việc rồi."

Trần Quế Hoa cười vỗ vai chồng một cái: "Có chút việc này thì thấm vào đâu. Anh lái xe cả ngày, anh mới là người cần nghỉ ngơi đó."

Nói xong cô cũng giúp chồng phơi tã Lục Đại Hoa và em trai thứ hai đã vào nhà xem em út từ lâu. Trên đường về, bố đã nói với hai anh em là nhà có thêm một em út. Em út đẹp quá, đẹp hơn cả lúc hai đứa em sinh đôi mới sinh ra, nếu là em gái thì càng tốt.

Lục Gia Bình theo vợ vào phòng thấy con trai cả đang ôm em út dỗ dành. Anh ta ho khan một tiếng, nói: "Đại Hoa đưa Đường Đường cho mẹ con ôm đi, các con ngồi xuống hết đi, hôm nay nhân dịp cả nhà chúng ta đông đủ bố có chuyện muốn nói."

"Dạ." Mấy anh em đồng thanh đáp, cùng nhau ngồi lên giường đất chờ người chủ gia đình lên tiếng.

"Tuy em út không phải con ruột nhưng mẹ của Đường Đường đã cứu hai em trai tụi con một mạng. Sau này Đường Đường sẽ như là em ruột của các con, các con phải yêu thương và bảo vệ em không được để ai ăn hi*p."

Lục Gia Bình nhìn các con, hỏi: "Các con có nghe rõ chưa?"

Mấy anh em vội vàng gật đầu: "Nghe rõ ạ! Tụi con sẽ bảo vệ em út thật tốt."

Lục Cảnh Quốc hào hứng nói: "Bố cứ yên tâm, con nhất định sẽ coi em út như em ruột."

Lục Gia Bình nhìn con trai thứ hai lanh lợi, gật đầu tán thưởng: "Ra ngoài thì cứ nói là em ruột do mẹ các con sinh ra đến lúc các con lớn lên lấy vợ thì cũng không được nói ra sự thật."

Con trai cả lập tức bày tỏ thái độ: "Bố mẹ cứ yên tâm, nhà họ Lục chúng ta không phải loại người vong ân phụ nghĩa. Mẹ của em út đã cứu em ba và em tư một mạng, tụi con nhất định sẽ yêu thương em út như em trai ruột thịt."

Ngay cả con trai thứ tư 5 tuổi cũng giơ tay, nói: "Bố, con sẽ nuôi em út cả đời."

Lục Gia Bình xoa đầu con trai thứ tư: "Các con trông em cẩn thận, bố với mẹ đi nấu cơm."

Nói xong, Lục Gia Bình kéo vợ vào bếp Trần Quế Hoa vừa nhắc đến Từ Thanh Thanh lại bắt đầu rơi nước mắt. Cô nghĩ đến người mới quen nửa năm đã hy sinh tính mạng vì con trai cô mà buồn vô cùng.

Lục Gia Bình thấy vợ lại khóc thì vội vàng an ủi: "Thôi đừng khóc nữa, chúng ta nuôi Đường Đường thật tốt, đó là cách báo đáp lớn nhất cho hai vợ chồng em ấy."

Trần Quế Hoa lau nước mắt: "Ừ, Đường Đường nhất định sẽ bình an lớn lên."

Cô thầm nghĩ: [Sau này dù Đường Đường lấy vợ, cô có cháu nội thì Đường Đường vẫn là bảo bối trong lòng cô không ai có thể thay thế vị trí của Đường Đường trong lòng cô.]

Lục Gia Bình lấy bột ngô ra định làm cho vợ chút bánh bột ngô hấp.

Ai ngờ Trần Quế Hoa lại lấy bột mì ra: "Em xa nhà hơn nửa năm rồi, chắc là mọi người toàn ăn bánh bột ngô. Hôm nay em làm chút mì sợi, cậu của bọn nhỏ cho hai miếng thịt khô, anh nướng một miếng đi tối nay chúng ta ăn ngon một bữa."

Lục Gia Bình cười gật đầu ra phòng khách lục tìm miếng thịt khô trong giỏ dùng cái kẹp gắp đặt lên bếp nướng mùi thơm của thịt khô lan tỏa, hấp dẫn mấy anh em trong phòng chạy ra.

Con trai thứ tư nhảy cẫng lên, vỗ tay: "Ôi, tối nay có thịt ăn rồi!"

Lục Gia Bình cười mắng: "Mau lên giường nằm đi có lạnh không hả? Mẹ con làm mì sợi đó, tối nay chúng ta ăn ngon một bữa."

Buổi tối, cả nhà quây quần trên giường đất ăn mì sợi thơm ngon. Trần Quế Hoa gắp mì trong bát mình cho Lục Gia Bình nhưng anh ta từ chối: "Em ăn đi, đừng lúc nào cũng nghĩ đến anh và con còn bánh bột ngô đó ăn với thịt vụn cũng ngon.”

Trần Quế Hoa cười: "Ừ, anh quay đầu lại hỏi xem nhà ai có phiếu mua sữa bột có thể đổi được mấy phiếu không, nếu không sữa bột của Đường Đường sẽ không đủ."