Bởi vì cô ấy siêng năng, lại không có ngoại hình bắt mắt, trông trung thực, chất phác nên dễ khiến chủ nhà yên tâm. Vì thế, danh tiếng trong ngành ban đầu của nguyên chủ rất tốt, được nhiều người khen ngợi và tin tưởng.
Nguyên chủ chỉ nhận hợp đồng ngắn hạn, cô ấy chưa từng làm lâu dài cho bất kỳ gia đình nào. Nhưng nam chính Thẩm Tư Dạ lại muốn tuyển một bảo mẫu toàn thời gian với mức lương cực kỳ cao.
Vì vậy nguyên chủ cũng tranh chân ứng tuyển, không ngoài dự đoán, cô ấy đã được chọn.
Hôm nay là ngày đầu tiên nguyên chủ đi làm.
Thẩm Tư Dạ, 27 tuổi, từ khi sinh ra đã là thiếu gia ngậm thìa vàng. Thẩm Tư Dạ không chỉ có gia thế hiển hách mà còn cực kỳ tài năng, anh ta là một tổng tài có quyền lực thật sự chứ không chỉ trên danh nghĩa.
Đáng nói hơn là tư thiệp cá nhân của anh ta vô cùng sạch sẽ, anh ta không có bạn gái cũ, cũng không có mối tình đầu, thủ thân như ngọc một trăm phần trăm.
Lật Khương hiểu rõ đây là thiết lập của thế giới. Nam chính nghiêm túc giữ mình chẳng qua là vì nữ chính chưa xuất hiện.
Cố truyện trong nguyên tác bắt đầu vào hai năm sau. Khi ấy nam chính Thẩm Tư Dạ gặp một thực tập sinh có tính cách rạng rỡ như ánh mặt trời. Nữ thực tập sinh ấy chính là nữ chính Hứa Điềm Điềm.
Cốt truyện của thế giới này đơn giản đến nhàm chán, một bộ ngọt sủng tiêu chuẩn: không ngược, không đấu trí, chỉ có tổng tài sủng vợ vô hạn.
Nhưng đó là chuyện của nữ chính.
Còn Lật Khương hiện tại không còn là nữ chính nữa, thậm chí ngay cả nữ phụ cũng không phải nốt, cô chỉ là một nhân vật qua đường.
Với thân phận và điều kiện của nguyên chủ thì muốn công lược tổng tài Thẩm Tư Dạ gần như là chuyện không thể.
Nhưng chính vì thế, nhiệm vụ này mới thú vị.
Biệt thự của Thẩm Tư Dạ nằm trong một khu phố sầm uất, nơi mỗi tấc đất đều có giá trị đắt đỏ. Chung quanh là khu dân cư cao cấp, hầu hết đều thuộc về những nhân vật đứng đầu giới kinh doanh. Công ty chính của tập đoàn Thẩm Thị không cách đó quá xa, nhưng bên trong khu biệt thự này lại yên tĩnh đến lạ thường.
Lúc này mới giữa buổi chiều, Lật Khương được trợ lý Tiểu Minh dẫn vào nhà. Anh ta đưa cho cô một chiếc điện thoại rồi chuyên nghiệp nói:
“Tổng giám đốc Thẩm sẽ dùng cái này để liên hệ với cô.”
Thẩm Tư Dạ hiện vẫn đang làm việc tại công ty nên trong biệt thự lúc này chỉ có một mình Lật Khương.
Cô đứng trong phòng dành cho bảo mẫu, cẩn thận thu dọn hành lý của mình.
Cô nhìn thấy bóng dáng mình phản chiếu trên tấm gương lớn.
Đó là một gương mặt cực kỳ xa lạ.
Ngũ quan của cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn, hình dáng khuôn mặt cũng không có điểm nào đáng chú ý.
Chỉ có làn da là trắng nõn nên miễn cưỡng tạo ra cảm giác thanh tú.
Cô đang mặc bộ quần áo rộng thùng thình giá rẻ, tóc cũng chỉ tuỳ tiện buộc gọn, hoàn toàn không có chút hấp dẫn nào.
Lật Khương khẽ mỉm cười, sau đó nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm trầm mặc và hơi mệt mỏi sao cho đúng với dáng vẻ của nguyên chủ.