Mau Đuổi Theo! Cô Bé Kia Lại Cõng Họ Đi Làm Trò Huyền Học Rồi!

Chương 3: Xuống núi (3)

Chưa kịp hát xong, một quả tùng từ đâu bay vèo tới, nện thẳng lên đầu cô.

“A ui!”

Hoa Chiêu ôm đầu nhăn nhó. Quả tùng kia to gần bằng nửa cái đầu của cô, rơi xuống làm cô đau muốn chết!

Cô vừa xoa đầu, vừa hậm hực quay lại nhìn về phía đạo quán.

“Được rồi, được rồi! Con không nói người nữa là được chứ gì?”

“Sư phụ đúng là quỷ hẹp hòi mà!”

Hoa Chiêu bĩu môi lầm bầm.

Dựa theo phương hướng mà Bát Quái tính toán, cha hờ của cô hiện đang ở một nơi gọi là Nam Thành. Chỉ cần đến được đó, chuyện tìm người đối với cô chỉ là chuyện nhỏ.

Không biết đã đi bao lâu, khoảng cách với Vô Danh Phong đã khá xa. Nhưng đúng lúc này, Hoa Chiêu bỗng cảm nhận được một luồng âm khí đang lặng lẽ áp sát phía sau!

Chỉ trong nháy mắt, hơi lạnh từ lòng bàn chân ập tới, khiến cô bất giác khựng lại.

Cảm giác bất thường dâng lên, Hoa Chiêu cúi đầu nhìn xuống…

Là một đôi tay trắng bệch, xanh xao đến bất thường, đang nắm chặt lấy chân cô!

Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Bạn nhỏ này, khuya như vậy, sao con lại đi một mình thế?”

Một giọng nam trầm thấp, lạnh lẽo bỗng vang lên ngay sau lưng cô.

Không có mắt à!!

Hoa Chiêu lập tức nhíu mày, trong lòng thầm mắng.

Cô vừa quay đầu lại, liền chạm trán một gương mặt quỷ đáng sợ— nửa bên đầu đã mất, máu tươi còn đang nhỏ giọt đầm đìa.

Chưa kịp phản ứng, con quỷ nam kia đã kinh ngạc kêu lên: “Ngọn lửa trên vai nó… thế mà lại không tắt?”

Vừa nãy rõ ràng hắn đã thổi một luồng âm khí vào bả vai cô, vậy mà vẫn không có tác dụng?!

Đi cùng với quỷ nam còn có một lệ quỷ khác mặc áo đỏ.

Cả hai con quỷ đồng loạt nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, ánh mắt soi xét như thể đang nghiên cứu một chuyện vô cùng kỳ lạ…

“Không… không đúng! Trên người nó không phải dương hoả, mà nhìn giống như là…”

Lệ quỷ áo đỏ còn chưa kịp nói hết câu, bên tai bỗng vang lên một tiếng hét thê lương thảm thiết!

“CÚT!!”

Hoa Chiêu vung tay một cái, trực tiếp đánh bay quỷ nam ra xa mấy thước!

Ngay sau đó, một lá bùa vàng xuất hiện, chuẩn xác dán lên người hắn. Quỷ nam còn chưa kịp giãy giụa, liền lập tức hóa thành tro bụi, tan thành khói đen.

Chết tiệt! Dám động vào chân cô à?!

Lệ quỷ áo đỏ trơ mắt nhìn đồng bạn của mình bị diệt trong chớp mắt, cả người cứng đờ, kinh hãi nhìn chằm chằm cô bé trước mặt.

“Mày… rốt cuộc là ai?”

Rõ ràng trông chỉ như một nhóc con, vậy mà lại ra tay tàn nhẫn đến mức này!