EDIT: HẠ
Thái độ của thôn trưởng vẫn trước sau như một, ai đến ông ta cũng chỉ nói một câu y hệt. Nhiệm vụ lần này là đi tìm một người tên An bà bà, điểm kinh nghiệm chẳng được bao nhiêu, chỉ có 20 điểm. Nhưng hiện tại để lên cấp cũng chỉ cần 50 điểm kinh nghiệm, so ra thì điểm thưởng này cũng không hẳn là ít.
Nhiệm vụ tiếp theo đúng lúc là do An bà bà phát ra, tôn tử bà bị bệnh, cần uống canh gà, nhưng bản thân bà lại không thể rời nhà được, cho nên cần nhờ người đi bắt giúp một con gà.
“Gà à!”
Đối với người vừa bị gà “ăn” như Bạch Thập Tam, đây có thể coi là thù mới cộng thêm hận cũ.
Vì thế chẳng cần nghĩ ngợi, hắn liền đi theo dòng người, nhanh chóng tìm được chỗ bắt gà.
Nơi đó đã tụ tập không ít người, có người đang ra sức đuổi bắt gà, có người lại bị gà rượt đuổi, bị mổ đến nhốn nháo cả lên, lúc Bạch Thập Tam đến nơi, hắn đúng lúc trông thấy một thanh niên cao hơn mét tám đang bị gà đuổi cho lăn lộn đầy đất. Nếu trò chơi này mô phỏng sát với hiện thực hơn một chút, có lẽ quần của gã đã sớm bị gà kéo xuống từ lâu.
Bên cạnh có rất nhiều người không bắt gà, chỉ chăm chăm đứng xem trò vui.
Tất nhiên cũng có người thấy cảnh tượng thê thảm kia mà không dám ra tay, dù sao thì người cao đến một mét tám còn bị đánh cho thê thảm như vậy, sức chiến đấu của đám gà này có hơi mạnh quá mức quy định thì phải.
Chỉ là trong số đó tất nhiên không bao gồm Bạch Thập Tam, lúc còn là Nhàn Vương, mặc dù thân thể hắn không tốt, nhưng cũng không phải kiểu mỗi ngày đều nằm trên giường bệnh. Là người từng cưỡi ngựa bắn cung biết săn bắn, tuy không dám nói từng đối đầu với con hổ sư tử, nhưng đối phó với một con gà mà thôi, chuyện này thật sự không khó.
Huống chi bây giờ thuộc tính của hắn vốn đã cao sẵn, vừa đi vào hắn liền vung tay lên gõ một phát vào đầu con gà, con gà kia liền hôn mê tại chỗ.
Sau đó chỉ việc xách lên là có thể mang đi nộp để hoàn thành nhiệm vụ.
Cảnh tượng này khiến mọi người xung quanh đều chết lặng, mặt ai nấy đều hiện rõ mấy chữ “Vãi nồi”. Có người còn vội vàng chụp hình, nhưng chỉ kịp chụp được một cái bóng lưng.
Những việc xảy ra sau đó cũng không liên quan gì đến Bạch Thập Tam, hắn giao nhiệm vụ xong liền lập tức thăng cấp.
[Chúc mừng người chơi Nhàn Vương hoàn thành nhiệm vụ bắt gà, nhận được kinh nghiệm +30, tiền đồng +100, vũ khí +1.]
[Ngài đã lên cấp 2, nhận được 3 điểm thuộc tính tự do.]
Đồng thời, mỗi khi thăng một cấp, toàn bộ thuộc tính sẽ được cộng thêm hai điểm. Hai điểm này không thể tự do phân phối, cho nên hiện tại thuộc tính của hắn lần lượt là – Thể: 32; Pháp: 32; Lực: 102; Nhanh nhẹn: 82; Phòng ngự: 102. Giá trị sinh mệnh và pháp lực cũng theo đó mà tăng lên 320.
Ba điểm thuộc tính tự do kia hắn tạm thời chưa dùng tới, thứ nhất với chỉ số hiện tại của hắn, ở giai đoạn này đã đủ dùng rồi, có thêm ba điểm hay không cũng không có gì khác biệt lớn. Thứ hai hắn không giống những người khác, không có quá nhiều tri thức về trò chơi này.
So với phân chia điểm bừa bãi, chi bằng chờ thêm một thời gian rồi lại tính tiếp.
Còn về vũ khí nhận được, đây là một thanh trường kiếm, phẩm chất chẳng ra gì, phẩm cấp hiển thị là màu trắng, [Một thanh kiếm sắt: Thể +3, Lực +5.]
Sau khi mặc trang bị, giao diện thuộc tính cũng thay đổi, giá trị sinh mệnh đã tăng thêm 30 điểm.
Phía sau chỉ số lực cũng hiện thêm một dòng +5.
Có vũ khí, hắn cho rằng nhiệm vụ tiếp theo sẽ là đi đánh quái, kết quả nhiệm vụ sau đó lại là đi đến sau núi nhặt củi.
Người giao nhiệm vụ vẫn là An bà bà, nói là trong nhà đã hết củi, nhưng muốn hầm gà thì phải nhóm bếp. Bạch Thập Tam không nói nhiều, đi ra sau núi nhặt vài khúc củi rồi quay về nộp nhiệm vụ.
Sau đó lại có vài nhiệm vụ chạy vặt, sau khi hoàn thành, hắn đã lên được cấp 5, nhận được một kỹ năng mới.
[Nghênh Phong Trảm (Kỹ năng phổ thông): Bạn vung vũ khí trong tay, gây ra 30 + 600 điểm sát thương (Hệ số cộng thêm là 500% dựa trên chỉ số Lực).]
Cùng lúc đó, nhiệm vụ đánh quái cũng xuất hiện.
Bạch Thập Tam tìm thấy bầy lợn rừng, phát hiện máu của mỗi con chưa đến 500 điểm. Một chiêu Nghênh Phong Trảm chém xuống, một nhát liền đi một con, còn dễ hơn cả việc gϊếŧ gà,
Dù sao gà còn biết chạy trốn, còn quái thì không, chúng nó thậm chí còn lao về phía hắn.
Khác với lần bắt gà trước đó, lần này gϊếŧ quái còn nhận được điểm kinh nghiệm. Gϊếŧ chết một con sẽ nhận được 20 điểm kinh nghiệm, lại so với giá trị kinh nghiệm cần có để tăng 1 cấp, chỉ cần gϊếŧ được 25 con là đủ rồi.
So ra, vung 25 đao còn nhẹ nhàng hơn nhiều so với cứ chạy tới chạy lui làm mấy nhiệm vụ lặt vặt.
Rất nhanh, Bạch Thập Tam đã gϊếŧ xong ba con lợn rừng theo yêu cầu của nhiệm vụ, nhưng hắn vẫn chưa dừng lại. Thậm chí hắn còn tìm đến hang ổ của bầy sói hoang, cấp bậc của sói hoang rõ ràng cao hơn lợn rừng một chút, lượng máu cũng cao hơn. Chẳng qua đối mặt với Nghênh Phong Trảm của Bạch Thập Tam, vẫn là một nhát gϊếŧ chết được một con, nếu không đủ, nhiều nhất cũng chỉ cần bổ thêm một nhát nữa.
Không thể không nói, kiểu thăng cấp như thế này còn nhanh hơn nhiều so với làm nhiệm vụ, hơn nữa còn rất bớt việc.
Sau khi phát hiện đánh quái có cấp bậc cao hơn mình thì sẽ nhận được nhiều kinh nghiệm hơn, Bạch Thập Tam chuyên đi tìm hang ổ của mấy đàn quái cấp cao. Việc này đối với người khác có lẽ còn có khó khăn, nhưng điểm thuộc tính khởi đầu của hắn vốn đã rất cao, đám quái này hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Bởi vậy rất nhanh, hắn đã lên đến cấp 10.