Thiếu Gia Thật Thực Ra Cũng Là Giả

Chương 8

EDIT: HẠ

[Mời người chơi đặt tên cho nhân vật (Tên gồm từ hai đến tám ký tự chữ Hán).]

Bạch Thập Tam nói thẳng: “Nhàn Vương.”

Đó chính là phong hiệu kiếp trước của hắn, vừa hay có thể dùng luôn.

[Chúc mừng người chơi tạo nhân vật thành công, chúc ngài chơi game vui vẻ!]

Ngay giây tiếp theo, hắn liền xuất hiện ở một nơi xa lạ khác. Phía trước thoạt nhìn như là một thôn trang bình thường, nhưng đời này Bạch Thập Tam cũng từng sống ở trong thôn, vừa tới gần là có thể phát hiện, nhìn từ bề ngoài, nơi này rất giống một thôn trang, nhưng khắp nơi đều không có khói bụi, dù chạm vào đâu cũng sạch bóng như mới.

Một nhóm người xuất hiện từ nơi hắn vừa xuất hiện, sau đó vội vàng chạy về phía cửa thôn.

Rõ ràng bọn họ gần như đến cùng lúc, nhưng cùng một câu nói, ai cũng phải lặp lại một lần, còn người có chữ “Thôn Trưởng” trên đỉnh đầu thì cũng dùng cùng một thái độ để trả lời tất cả bọn họ.

Bạch Thập Tam nhìn lên đầu đám người, trên đầu mỗi người đều có một cái tên khác nhau, số lượng từ không giống, cách đặt tên cũng muôn hình vạn trạng. Trong số đó, hắn thấy có câu thơ, có thành ngữ, có tên họ bình thường, thậm chí còn thấy một người đặt tên là “Ta là ba ba của ngươi”.

Còn trên đỉnh đầu hắn, chính là hai chữ Nhàn Vương mà hắn vừa đặt.

Trong số những người vội vàng chạy qua, có kẻ vừa chạy vừa bàn luận:

“Mau mau mau, trò chơi mới mở rồi, chúng ta tranh thủ hoàn thành nhanh nhiệm vụ để có thể lọt vào top đầu!”

“Quảng cáo suốt ba năm cuối cùng cũng ra mắt, không thể không nói, trò chơi này đúng là làm quá thật, lúc vừa mới đi vào, tôi còn tưởng chính mình vừa xuyên không ấy chứ.”

Xuyên không là gì, Bạch Thập Tam không hiểu, nhưng hai chữ trò chơi này, trước đây hắn cũng từng nghe nói.

Lúc bị ngốc, hắn có thể không nhớ rõ mọi chuyện xảy ra lúc còn tỉnh táo, nhưng lúc tỉnh táo, hắn lại có thể nhớ rất rõ những gì đã xảy ra lúc bản thân bị ngốc.

Vậy nên, tất cả những dòng nhắc nhở kia, hắn đều nhớ rất kỹ.

“Cái trò chơi khốn nạn này còn không có tùy chỉnh gương mặt, chỉ có thể điều chỉnh tối đa 10%.” Vừa lúc đó, một người vừa lầm bầm vừa vội vàng chạy qua, còn chưa đi được mấy bước, hắn ta đã khựng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Bạch Thập Tam, cuối cùng đi vòng trở lại, đứng ngay trước mặt hắn.

“Huynh đệ, chắc cậu đã chỉnh mặt lên mức tối đa rồi đúng không? Nhưng cho dù đã được điều chỉnh, mặt cậu có thể đẹp được như thế này thì chắc ở ngoài đời cậu cũng là một mỹ nam đấy nhỉ.”

Bạch Thập Tam nhìn thoáng qua đỉnh đầu của hắn ta, ồ, người này tên là Thính Kiến Dương Quang.

*Thính kiến dương quang: Nghe thấy ánh mặt trời.

Thính Kiến Dương Quang là người rất hoạt bát, nói chuyện cũng rất thoải mái tự nhiên. Mà Bạch Thập Tam cũng không phải kiểu người lạnh lùng ít nói, hơn nữa dường như những người này cũng hiểu về trò chơi nhiều hơn hắn, vì thế hắn cũng muốn giao lưu, cứ thế, hai người bắt đầu trò chuyện vui vẻ.

Thậm chí còn kết bạn.

Nhân cơ hội này, Bạch Thập Tam cũng tìm hiểu sơ qua về bảng điều khiển trò chơi.

Thính Kiến Dương Quang cảm thán nói: “Mặc dù đây là game thực tế ảo toàn diện, nhưng rất nhiều chức năng vẫn giống như game trên máy tính, có lẽ là để chúng ta dễ dàng làm quen hơn!” Nói rồi hắn ta lại nhắc thêm: “Hơn nữa cho dù không hiểu chúng ta vẫn có thể lên diễn đàn, cậu phải hiểu là, nếu có một vấn đề mà cậu nghĩ mãi cũng không hiểu, thì ngoài kia chắc chắn cũng sẽ có rất nhiều người cũng không hiểu giống cậu, trên diễn đàn nhất định đã có người hỏi, mà trên đó cũng sẽ có những người chơi cao thủ giải đáp thắc mắc cho bọn họ, chúng ta chỉ cần học theo kinh nghiệm của bọn họ là được.”

Diễn đàn?

Thoạt nghe rất xa lạ, nhưng hình như là một thứ rất hữu ích, Bạch Thập Tam lập tức giả vờ như mình không quen thuộc với game thực tế ảo, rồi nhân cơ hội này hỏi thăm cách mở diễn đàn trong trò chơi từ chỗ Thính Kiến Dương Quang.

“Dù sao cũng là game thực tế ảo toàn diện, lúc quảng bá chính thức, trang chủ còn nhấn mạnh rằng có thể mở diễn đàn ngay trong game, không cần phải thoát ra mới vào được, nếu không cho dù cậu có hỏi người khác, thì lúc ở trong game cậu cũng không thể xem được."

Bạch Thập Tam nhanh chóng mở được diễn đàn.

Thính Kiến Dương Quang nói không phải ai cũng biết về diễn đàn, nhưng cũng giống như hắn ta từng nói, người đông thì chắc chắn sẽ có kẻ đi trước. Lúc Bạch Thập Tam vào diễn đàn, trên diễn đàn đã có rất nhiều bài đăng. Có người than phiền vì trò chơi không cho điều chỉnh khuôn mặt, có người đăng ảnh chụp màn hình để chứng minh độ chân thực của trò chơi, thậm chí có người còn cảm thán trò chơi này quá bá đạo, còn cướp luôn cả công việc của bệnh viện, trên giao diện cá nhân còn có cả mục kiểm tra tình trạng sức khỏe, giúp người chơi có thể theo dõi được thể trạng của mình mọi lúc mọi nơi.

Bạch Thập Tam tò mò bấm vào bài viết này, thấy có rất nhiều người chia sẻ ảnh chụp màn hình, có người khỏe mạnh, có người gần khỏe mạnh, có người còn hiện tình trạng bị cảm nhẹ, cảm nặng vân vân…

Hình như hắn cũng có thứ này.

Ngay dưới tên nhân vật, chỉ là khi nãy bận kết bạn và tìm hiểu thông tin nên hắn không nhìn kỹ, lúc này Bạch Thập Tam mới ngẩng lên xem lại, ba chữ màu đỏ tươi nhanh chóng đập vào mắt hắn:

[Đang trúng độc.]

Sau khi bấm vào, trên giao diện lập tức xuất hiện một dòng giải thích: [Độc tố tinh thần, không gây chết người, nhưng sẽ khiến bạn trở nên ngu ngốc nha!]

Sắc mặt Bạch Thập Tam lập tức thay đổi.