Bạch Thập Tam thầm nghĩ, bị những người bên dưới phá hỏng kế hoạch, hắn phải nghĩ cách để kiểm soát lại cục diện trước khi nó hoàn toàn mất khống chế. Bởi vậy hắn khẽ nheo mắt, dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho chót, đuôi cá màu trắng vững vàng nâng lên, rồi không chút do dự quất mạnh xuống dưới.
Đuôi cá có lực rất lớn.
Đồng thời, móng tay trên hai tay hắn cũng dài ra, chẳng buồn suy nghĩ xem cái bàn này là bộ phận nào của con yêu quái, hắn trực tiếp dùng móng tay cắm sâu vào.
Trong nháy mắt, quán trọ hoàn toàn thay đổi hình dáng, cửa sổ quả nhiên biến mất. Nghĩ cũng biết, người chỉ có một cái miệng, yêu quái phần lớn cũng như vậy. Cửa chính là miệng, cửa sổ tất nhiên sẽ là giả.
Ảo cảnh biến mất, xung quanh lập tức trở nên tối om, ngay cả mặt đất dưới chân cũng không còn là sàn nhà bằng phẳng, mà tiếng la hét của đám người ở “Dưới lầu” cũng bắt đầu trở nên không rõ.
Xung quanh tràn ngập chất nhầy, cực kỳ ghê tởm.
Nhưng mà lúc này cũng không thể quan tâm được nhiều như vậy nữa, biết động thủ có tác dụng, Bạch Thập Tam vẫy đuôi liên tục đến mức gần như để lại tàn ảnh, động tác trên tay cũng chưa từng dừng lại.
Ngươi là yêu, ta cũng thức tỉnh huyết mạch nhân ngư, cũng có thể coi là một nửa yêu quái.
Con ác yêu kia rõ ràng cũng không phải loại ngồi yên chờ chết, vùng nước xung quanh Bạch Thập Tam cuộn trào dữ dội, hắn hoàn toàn bị cuốn theo dòng nước, cơ thể liên tục đập vào “Vách tường” xung quanh. Chẳng qua hắn vẫn luôn bảo vệ đầu của mình, mỗi khi đầu sắp bị va chạm, hắn liền giơ móng vuốt lên đỡ, còn cái đuôi thì quất thẳng vào bất cứ thứ gì có thể với tới.
Nói ngắn gọn, là đang tìm mọi cách để đánh, có thể đánh vào đâu liền đánh vào đó, có thể đánh được bao nhiêu thì đánh bấy nhiêu.
Ta phải chịu khổ, ngươi cũng đừng hòng được yên!
Bạch Thập Tam vừa vật lộn với ác yêu vừa đánh giá tình hình hiện tại.
Nhìn bề ngoài thì có vẻ hắn không hề hấn gì, ngoài việc đầu óc có hơi choáng váng. Vẩy cá của hắn cứng rắn, dịch nhầy của ác yêu chẳng thể làm gì được hắn. Nhưng cố tình, trên người hắn lại có một nhược điểm chí mạng…
Kiếp này không biết vì sao, mỗi lần hắn chỉ tỉnh táo được một khoảng thời gian rất ngắn, sau đó đầu óc lại bắt đầu mụ mị.
Nói trắng ra chính là… Hắn bị ngốc.
Mà một khi đã ngốc, theo kinh nghiệm trước đây, ít nhất cũng phải mất một tháng mới có thể hồi phục. Vì thế, hắn biết không thể kéo dài thêm nữa, càng không thể để bản thân rơi vào trạng thái mơ hồ mà đối mặt với tình cảnh trước mắt.
Quá nguy hiểm.