Ép Ta Bỏ Để Cưới Quý Nữ? Đoạt Lại Của Hồi Môn Ta Tái Giá

Chương 5: Hết cách, vả mặt đến quá nhanh! (2)

"Ngươi im đi." Bà tử chắn trước mặt Tô Nguyệt Trân, điên tiết nhìn Tống Ngọc Thư nói: "Đừng ở đây ngậm máu phun người, tiểu thư nhà ta mời ngươi hát hí khúc vài lần, ngươi lại nảy sinh ý đồ xấu, bị lão gia nhà ta đánh đuổi. Bây giờ lại còn bôi nhọ danh tiếng tiểu thư nhà ta, ta thấy ngươi chán sống rồi."

Sự đe dọa quá rõ ràng, lúc này đầu óc Tô Nguyệt Trân cũng tỉnh táo hơn nhiều. Nàng ta quay đầu nhìn Kỳ Nguyên Hồng, thấy mặt hắn ta tái nhợt, muốn nói gì đó nhưng Kỳ Nguyên Hồng không thèm nhìn nàng ta.

Khương Ngọc thấy vở kịch sắp kết thúc, ho khan nói: "Ơ sao thế? Có hiểu lầm gì thì nói rõ ràng là được, sao còn nói đến chuyện lấy mạng người? Không đáng đâu."

Mọi người trong phòng đều nhìn nàng, Khương Ngọc xòe tay, tỏ vẻ mình chỉ là người xem kịch.

"Khương Ngọc!" Có vẻ Tô Nguyệt Trân đã tìm được nơi trút giận: "Ngươi là cái loại dân đen thấp hèn, tiện phụ buôn bán, ta nhất định phải gϊếŧ chết ngươi."

Nàng ta nghiến răng nghiến lợi, cơ mặt méo mó.

Khương Ngọc bình tĩnh, đôi mắt sắc bén nhìn nàng ta: "Ta rất muốn biết, tiểu thư phủ Thanh Sơn Bá, cháu gái của Quý phi nương nương, muốn lấy mạng ta bằng cách nào."

"Ngươi...."

Tô Nguyệt Trân giơ tay chỉ vào Khương Ngọc muốn đay nghiến tiếp, lại bị ma ma bên cạnh ngăn lại, bà tử nói: "Khương nương tử, ta thấy ngươi không phải kẻ ngu, có lẽ biết rõ ai có thể đắc tội và ai không thể đắc tội."

Khương Ngọc đứng dậy nhìn hai chủ tớ, nói: "Ta là loại dân đen không hiểu đạo lý lớn lao, nhưng ta biết người không có gì trong tay thì không sợ mất gì. Ép ta đến đường cùng, ta có thể liều mạng, xin hỏi phủ Thanh Sơn Bá có cần danh tiếng hay không? Quý phi nương nương có cần thể diện hay không?"

...

Giọng nàng không lớn, nhưng lại mang theo sự hung hãn liều lĩnh. Trong phòng lặng như tờ....

Một lúc sau, bà tử hỏi: "Khương nương tử muốn thế nào?"

Khương Ngọc không để ý đến bà ta, mà nhìn về phía Kỳ Nguyên Hồng: "Ly hôn cũng được, nhưng phải trả lại số tiền ngươi đã dùng của Khương gia ta trong những năm qua."

"Tại sao? Hồng lang, viết thư bỏ vợ cho nàng ta." Tô Nguyệt Trân tức đến mức gần như mất hết lý trí.

Nàng ta vốn đến để dương oai, không ngờ lại bị giẫm đạp thể diện. Bây giờ Khương Ngọc nói gì nàng ta cũng muốn cãi lại.

"Thư bỏ vợ?" Khương Ngọc nhìn Tô Nguyệt Trân như nhìn kẻ ngốc: "Trong thất xuất, ta phạm vào điều nào?"

Tô Nguyệt Trân chợt cứng họng, nàng ta quay đầu nhìn Kỳ Nguyên Hồng, thấy hắn ta vẫn tái mặt không nhìn mình, nghiến răng nói: "Ba năm không sinh được con."