Đúng vậy, vừa rồi chính là giọng nói này vang lên trong đầu, khiến Trình Nhạc Ngôn không còn chìm đắm trong "đám cưới trong mơ" nữa.
419 nhanh chóng giải thích, Trình Nhạc Ngôn nhanh chóng hiểu ra tình hình.
Điều ước cậu cầu ở Ung Hòa Cung, lại thành hiện thực theo một cách không thể tưởng tượng nổi. Sau vụ tai nạn cậu đã chết, xuyên vào một bộ truyện hào môn, trở thành Thiếu phu nhân nhà giàu.
Phát tài thì đúng là phát tài thật, nhưng mà…
Cái này cái này cái này…
Trình Nhạc Ngôn suýt ngất.
Đúng là "kiếp sau" thật!
Thần tiên Ung Hòa Cung ơi, cho dù điều ước của con khó thực hiện, Ngài cũng không cần phải trêu con như vậy chứ!
Thà để con bị xe tông rồi được bồi thường còn hơn!!!
Bồi thường một chút là được rồi!!!
Còn cuốn sách mà Trình Nhạc Ngôn xuyên vào, tên là "Tù Ái", là một bộ truyện đam mỹ cũ. Nam chính công và thụ liên tục gặp phải những tình tiết cẩu huyết, còn có một phản diện xen vào.
Phản diện đơn phương yêu nam chính thụ, hắn ta có tính cách cố chấp, thủ đoạn tàn nhẫn, nhân cách méo mó, sau khi bị nam chính thụ từ chối, vẫn tiếp tục thực hiện một loạt hành vi phạm pháp, thậm chí còn giam cầm người ta trong căn phòng tối, đúng là điên rồ.
Mà nguyên nhân khiến phản diện trở nên như vậy, phần lớn là do tuổi thơ bất hạnh của hắn. Cha ruột hắn tên là "Dung Vọng Chi", là cậu cả nhà họ Dung, cũng là người nắm quyền thế hệ mới của Dung gia. Nhưng khi hắn còn nhỏ, Dung Vọng Chi đã gặp tai nạn xe hơi trở thành người thực vật.
Cha kế của phản diện được gả vào để xung hỉ, hắn cũng được giao cho cha kế chăm sóc. Nhưng cha kế lại là một kẻ cặn bã, phản diện từ nhỏ đã phải chịu đựng đủ loại ngược đãi về cả thể xác lẫn tinh thần từ cha kế.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi trưởng thành nắm quyền, chính là nhốt cha kế vào một cái l*иg chó.
Cái l*иg chó nhỏ hẹp, cao chưa đến một mét, rộng chưa đến nửa mét, người ở bên trong chỉ có thể cuộn tròn, không thể cử động. L*иg chó bị ném vào căn phòng tối, quanh năm không thấy ánh mặt trời, hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài. Ăn uống, đại tiểu tiện đều ở trong đó, đúng là một kiểu tra tấn. Cha kế bị hành hạ đến phát điên, cuối cùng cắn lưỡi tự tử, chết vào ngày thứ 137 sống trong l*иg chó.
Bây giờ, Trình Nhạc Ngôn đã xuyên vào thành - người cha kế độc ác đó.
Trình Nhạc Ngôn: …
Trong đầu chỉ có bốn chữ:
Cảnh, cáo, l*иg, chó.
Trình Nhạc Ngôn: [Hệ thống, bây giờ tôi chỉ có một câu hỏi, "Trình Nhạc Ngôn" này đã bắt đầu ngược đãi anh trai phản diện chưa?]
Hệ thống: [Kí chủ đợi tôi kiểm tra một chút… Ờ, hình như đã bắt đầu rồi… thì phải?]
Trình Nhạc Ngôn: ["Thì phải" là sao? Cậu còn "thì phải"! Chết rồi, hy vọng bây giờ chạy trốn còn kịp! Ly hôn, ly hôn ngay lập tức, sau đó chạy đến chân trời góc bể, chạy đến nơi không nuôi chó!!!]
Hệ thống cuống lên: [Đừng mà kí chủ! Nếu ngài đi, sẽ… sẽ… đợi tôi tra xem sẽ thế nào. Đợi tôi nhé, chỉ một phút thôi!]
Trình Nhạc Ngôn hơi bất lực: [… Hệ thống, cậu là nhân viên mới à?]
Hệ thống nghe có vẻ suy sụp và tuyệt vọng: [Xin lỗi xin lỗi, tôi cũng không muốn, trước đây tôi làm ở nhóm R18, tôi chỉ biết viết truyện người lớn chứ không biết gì khác cả! Tôi cũng không biết tại sao lại bị phân đến nhóm cốt truyện hu hu hu, xin lỗi kí chủ!!]
Trình Nhạc Ngôn thật sự cạn lời.