[Sức mạnh, niềm tin, tất cả đều sụp đổ trong chớp mắt.]
[Hắn buộc phải vượt qua thử thách này thì cốt truyện mới có thể tiếp tục phát triển.]
[Ban đầu, hệ thống sắp xếp một người xuyên không khác đến đóng vai nam chính thụ – người đó tên Hứa Liên Hoa, là con người. Cậu ta sẽ là người duy nhất sẵn sàng tiếp cận Thẩm Diêu Xuyên khi tinh thần lực của hắn rối loạn, đồng hành cùng hắn vượt qua giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời.]
[Nhưng sau khi cậu xuyên qua, vì cậu là nhân ngư nên hệ thống chính đã điều chỉnh lại dữ liệu. Giờ đây, cậu cần sử dụng buff may mắn của mình để thắp sáng hy vọng trong lòng Thẩm Dao Xuyên. Còn cụ thể làm thế nào thì tùy cậu quyết định.]
Đường Lý gật đầu, không do dự nữa. Cậu ôm lấy chiếc đuôi màu cam nhạt mềm mại của mình, đẩy đuôi ra khỏi vỏ trứng.
"Lên đường thôi."
Thẩm Dao Xuyên suýt nữa thì quên mất sinh nhật của chính mình.
Nếu không phải vì mỗi giao nhân đều phải trở về hoàng cung vào năm hai mươi tuổi để được hoàng đế Giao tộc tổ chức lễ trưởng thành, thì năm nay cũng như những năm trước, sinh nhật của hắn hẳn đã bị lãng quên.
Theo truyền thống, giao nhân đến tuổi trưởng thành phải lặn xuống vùng biển sâu hơn để săn một loài cá voi hung dữ, sau đó chế biến thành món ăn để thiết đãi người thân và bạn bè tham dự buổi lễ.
Loài cá voi này thường lớn hơn giao nhân gấp mười mấy lần, nhưng trước mặt chúa tể của đại dương — giao nhân, thì chẳng đáng là bao.
Tuy nhiên, do vết thương ở đuôi, hắn đã được miễn khỏi thử thách này. Thay vào đó, vị hoàng đế lâm thời — cũng chính là chú ruột của hắn — đích thân đặt vương miện lên đầu hắn.
Chiếc vương miện sẽ hóa thành một chiếc cúc nhỏ, đi theo giao nhân suốt đời.
Còn vị hoàng đế thực sự… cha hắn, đã cùng mẹ biến mất ngoài tinh cầu từ khi hắn còn rất nhỏ, đến nay vẫn bặt vô âm tín.
Hắn đã tìm kiếm suốt bao năm nhưng không thu được tin tức gì.
Hắn từng nghĩ mình sẽ tiếp tục tìm kiếm mãi, nhưng vài năm trước, trong một trận chiến chống lại ngoại tộc, hắn không may bị trúng tên vào đuôi. Dù trận chiến giành thắng lợi, dù hắn giữ được mạng sống, nhưng cái đuôi đã chịu thương tổn nghiêm trọng, tinh thần lực cũng bị ảnh hưởng nặng nề.
Giao nhân dựa vào đuôi để di chuyển dưới nước. Với một cái đuôi tàn phế, hắn gần như không thể đi lại dưới đáy biển. Để thích nghi với cuộc sống, hắn buộc phải biến ra đôi chân, dùng xe lăn khi ở trên cạn.