Sau Khi Cải Mệnh, Nữ Phụ Ác Độc Và Nữ Chính HE Rồi!

Chương 10

Chuyện này đích xác có thật, chỉ là Tinh Vân Các đã kịp thời phong tỏa tin tức, nên rất ít kẻ biết được đầu đuôi.

Trong giấc mộng mà Ôn Thư Dung từng trải, chừng nửa năm sau, Tinh Vân Các bởi vì nội đấu mà phân rã, sự việc năm xưa cũng theo đó mà bị phơi bày.

Không chỉ vậy, trong các còn có hai vị trưởng lão bí mật đầu nhập vào ma môn.

Ngay khi tâm sinh phản ý, bọn họ đã ngầm hạ cấm chế đặc biệt lên những phi chu do mình phụ trách. Loại cấm chế kia tuy không khiến phi chu bạo liệt, nhưng lại có thể lặng lẽ phóng xuất ma khí, từng chút từng chút ảnh hưởng đến tâm trí người sử dụng.

Ôn Thư Dung không thể xác định, liệu chiếc phi chu trước mắt có phải là một trong số đó hay không. Trong mộng, vị sư tỷ này hiếm khi sử dụng phi chu, về sau còn bị giam cầm nơi u ám, chẳng thấy thiên nhật. Cho dù phi chu thực có vấn đề, đối phương tất nhiên cũng chẳng thể tiết lộ nửa lời.

Lời nàng hôm nay, chỉ là một phen nhắc nhở.

Một bên, Tần Nghê Vân nghe xong, trong lòng hết sức kinh hãi, đồng thời đối với Tinh Vân Các cũng dâng lên mấy phần cảnh giác.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, nàng dứt khoát thu phi chu vào túi trữ vật, phất tay lấy ra một món linh khí có hình dáng hồ lô màu vàng nhạt.

"Vật này cũng có thể dùng làm pháp khí di chuyển, tuy vận tốc kém phi chu đôi chút, song đã được ta luyện hóa, thắng ở chỗ an toàn."

Lời vừa dứt, nàng kết một pháp quyết bằng tay đơn.

Chỉ thấy hồ lô tức khắc bay vυ't lên không trung, gặp gió liền lớn dần.

Ôn Thư Dung chỉ cảm thấy bóng tối phủ xuống đỉnh đầu, chưa kịp suy nghĩ nhiều, Tần Nghê Vân đã tiến lên một bước, vòng tay ôm lấy eo nàng, mũi chân điểm đất, thân hình nhẹ nhàng nhảy vọt lên, tức thì đứng vững trên đỉnh hồ lô.

Chẳng bao lâu sau, tiếng gió vù vù vẳng bên tai.

Dưới sự điều khiển của Tần Nghê Vân, linh khí hồ lô lao vυ't về phía đông nam.

Ước chừng qua hai nén nhang, các nàng dần dần tiếp cận mục địa.

Càng đến gần núi lửa, nhiệt độ bốn phía rõ ràng tăng cao không ít.

Ngọn núi này vô cùng hoạt động, không hề ở trong thời kỳ ngủ đông, dung nham bên trong cuồn cuộn không ngừng.

Đứng trên hồ lô linh khí, Tần Nghê Vân mở lời đúng lúc: "Thiên Viêm Linh Quả ưa nơi có nhiệt khí nồng đậm, song chốn có dung nham lưu chuyển lại không thể sinh trưởng. Phần trong núi lửa có thể miễn, chỉ cần tìm kiếm quanh vùng ngoại vi là được."

Ôn Thư Dung khẽ gật đầu: "Khu vực nơi đây khá rộng, chi bằng tạm thời tách nhau hành động?"

Tần Nghê Vân khẽ chau mày: "Không ổn. Phàm là nơi có núi lửa, phần lớn đều có hỏa diễm thú cư ngụ. Loại thú này thường tụ tập thành đàn, nếu một mình gặp phải, sẽ vô cùng nguy hiểm."

"Vậy... sư tỷ định bắt đầu tìm từ hướng nào?"

Tần Nghê Vân đưa mắt nhìn quanh một vòng, đoạn giơ tay chỉ về một gốc hồng viêm cự mộc bên tay phải, tiếp lời: "Theo ta thấy, cứ khởi đầu từ nơi ấy, dọc đường tìm kiếm mà đi, vòng quanh một lượt rồi quay lại điểm xuất phát, sư muội thấy thế nào?"

"Được, ta nghe theo sư tỷ."

Dứt lời, hai người liền phi thân rời khỏi linh khí hồ lô, đáp xuống mặt đất.

Đi được nửa đường, phía trước bỗng vang lên từng đợt thanh âm giao đấu kịch liệt, âm thanh từ xa tới gần, nhanh chóng áp sát phương vị nơi các nàng đang đứng.

Vừa nhận ra dị động ấy, Ôn Thư Dung lập tức dừng bước, âm thầm đề cao cảnh giác.

Ngay lúc ấy, Tần Nghê Vân bất ngờ vòng tay qua eo nàng, niệm một đạo ẩn thân quyết, rồi nhanh chóng lui về một bên.

Khí tức bên cạnh cực kỳ quen thuộc, nàng theo bản năng không kháng cự.

Chẳng bao lâu sau, ba đạo thân ảnh đã hiện vào tầm mắt.

Ôn Thư Dung đưa mắt nhìn qua, truyền âm: “Đều là đệ tử Thái Nhất Tông, xem ra là nội đấu.”

Thanh âm của Tần sư tỷ nhanh chóng truyền đến bên tai: “Ta lại thấy, chỉ e bên trong còn có ẩn tình.”

“Cớ sao nói vậy?”

“Ôn sư muội, cẩn thận quan sát nữ tu cầm phiến kia.”

Ôn Thư Dung trong lòng còn mang nghi hoặc, nhưng nghe lời sư tỷ, theo bản năng chăm chú nhìn kỹ.

Một hồi lâu sau, nàng mới chần chừ mở lời: “Hành vi của người này tựa hồ… có phần mâu thuẫn?”

Trong mộng cảnh, nàng vốn chưa từng gặp qua sự việc này, vì thế tự nhiên chẳng biết đầu đuôi ra sao.

Chỉ nhìn bề ngoài mà luận, ba người ấy hoặc là có tư thù, hoặc vì tranh đoạt bảo vật mà sinh phân tranh. Nhưng khi cẩn thận dò xét, nàng lại phát hiện người bị vây công — cũng chính là nữ tu Kim Đan cầm phiến có biểu hiện hết sức quái dị.

Rõ ràng đã từng có không chỉ một lần cơ hội thoát thân hoặc phản kích gϊếŧ địch, vậy mà nàng ta đều buông bỏ.

Nếu nói là không nỡ đả thương đồng môn thì cũng không giống, Ôn Thư Dung nhìn rất rõ, người này từng nhiều phen hạ sát chiêu, chỉ tiếc đều bị ngăn lại.