Pharaon Và Sủng Hậu Của Nàng

Chương 4

Ngày Punt thất thủ...

Cánh cổng thành nặng nề mở ra, tiếng gào thét của dân chúng hòa lẫn với tiếng kim loại va chạm.

Diệp Tri Thanh tranh thủ sự hỗn loạn, ra lệnh cho Virgil dẫn theo cận vệ hoàng thất rời đi theo kế hoạch.

Nhưng nàng chưa kịp xác nhận bất cứ điều gì, đã bị binh sĩ Ai Cập trói chặt, quỳ xuống dưới vó ngựa của nữ hoàng.

Lưỡi dao sắc lạnh chạm vào hông nàng, trượt dọc theo làn da, tạo ra những vết hằn nhỏ trên lớp áo.

Mặt trời phương Nam chói chang như thể muốn thiêu đốt từng tấc da thịt.

Đám binh lính phía sau Ithis đứng lặng như tượng đá, hàng ngũ chỉnh tề, lặng im như một đàn dã thú đang chờ lệnh.

Sự im lặng ấy khiến người ta nghẹt thở, mang theo cảm giác tử thần đang cận kề.

Chỉ có một thứ cảm giác duy nhất chiếm lĩnh - run rẩy.

Giọng nói lạnh băng của nữ hoàng Ai Cập cất lên từ sau tấm mặt nạ vàng:

“Quy phục, hoặc là chết.”

Đó là lần đầu tiên hai người gặp mặt.

Xiềng xích trên tay và chân thô nặng đến mức gần bằng cổ tay nàng, chỉ cần nhấc tay lên cũng tiêu hao rất nhiều sức lực.

Diệp Tri Thanh phải mất rất nhiều công sức mới có thể ngước mắt nhìn rõ người phụ nữ đang ngạo nghễ trên lưng ngựa kia.

Một nửa khuôn mặt bị che bởi chiếc mặt nạ vàng, nhưng phần còn lại sắc nét như được điêu khắc bằng dao.

Đôi mắt màu hổ phách nhìn nàng chăm chú, ẩn chứa một sự tàn nhẫn và bạo liệt không thể che giấu.

Tên của Ithis được khắc sâu trong những truyền thuyết đầy máu và sắt dọc theo hai bờ sông Nile.

Một nữ hoàng tàn bạo, tham vọng, độc đoán, trụy lạc.

Mười sáu tuổi, khi vị pharaon đời trước lâm bệnh nặng, nàng dẫn theo đội quân tinh nhuệ nhất trở về Thebes, lật đổ chính quyền, và cướp lấy ngai vàng.

Sau ba ngày, vị nữ hoàng trẻ tuổi này đã quét sạch tất cả những kẻ cản đường nàng.

Quý tộc quỳ rạp trước nàng.

Thần chức trong đền thờ cũng không thể làm gì ngoài cúi đầu phục tùng.

Ithis không chỉ nắm quyền lực trong tay - nàng nắm giữ toàn bộ Ai Cập.

“Pharaon Ithis, nếu ngài thực hiện thỏa thuận, ta sẽ dâng hiến tất cả tài sản và lương thực của Punt.”

Diệp Tri Thanh ngửa đầu, mái tóc dài bị phơi dưới ánh mặt trời đến mức ánh lên sắc đỏ.

Hai gò má nàng hồng lên vì nóng, nhưng ánh mắt vẫn kiên định, không kiêu ngạo, không hèn mọn.

Phía sau nàng, là những thần dân của Punt đang quỳ rạp trên đất.

Lưng còng xuống, trán chạm vào mặt cát nóng bỏng.

Không ai dám ngẩng đầu.

Họ không khác gì những con kiến nhỏ bé dưới chân nữ hoàng Ai Cập, chỉ cần một mệnh lệnh, họ sẽ bị nghiền nát ngay tức khắc.

Nỗi sợ hãi tràn ngập trong đôi mắt của họ, bọn họ biết rất rõ, số phận của những kẻ chiến bại là gì.

Một vị vương thất trận... Hoặc là bị treo cổ giữa quảng trường, hoặc là bị biến thành nô ɭệ, chịu đủ mọi sỉ nhục trước khi bị hành quyết.

Nhưng Diệp Tri Thanh không giống họ.

Nàng đứng thẳng, không hề tỏ ra sợ hãi.

Mặc dù tay chân bị xích lại, nàng vẫn cao quý và ung dung, hoàn toàn không có vẻ gì là một kẻ bại trận.

Vị nữ hoàng Ai Cập này - hoàn toàn không giống như những lời đồn đại về sự tàn bạo vô độ.

Ngược lại, cả hai đều là những kẻ thông minh, mà một khi những người thông minh đối đầu nhau, chỉ cần một ánh mắt, họ đã có thể hiểu rõ đối phương đang nghĩ gì.

Ngoại trừ sự chật vật do bị binh sĩ Ai Cập thô bạo trói chặt, lôi đến trước vó ngựa nữ hoàng, Ithis không thể phủ nhận - người phụ nữ này thực sự thông minh và quyến rũ, đúng như nàng đã tưởng tượng.

Không chỉ vậy, Ithis còn hiểu rõ hơn ai hết - giá trị tiềm ẩn của nữ hoàng Punt có thể vượt xa tất cả những gì thế gian từng chứng kiến.

Ánh mắt Ithis dừng lại trên gương mặt Diệp Tri Thanh, ánh nhìn hổ phách sâu thẳm xen lẫn sự bạo liệt, quan sát và thích thú như thể nàng vừa phát hiện một con mồi mới đầy mê hoặc.

Nàng ấy không giống bất kỳ ai mà Ithis từng gặp.

Chiếc áo ngắn bó sát tôn lên từng đường cong kiều diễm. Mái tóc đen dài mềm mại, có chút gợn sóng, không giống với người Punt mà lại mang nét huyền bí tựa như đến từ một vùng đất xa xôi ở phương Đông.

Làn da trắng hơn cả những nữ tư tế trong thần miếu, còn đôi mắt đen sâu thẳm như ngôi sao Bắc Cực treo giữa bầu trời Ai Cập - tĩnh lặng, bí ẩn và khiến người ta muốn chạm vào.

Ithis khẽ liếʍ môi.

Trong đầu nàng bất giác xuất hiện một ý nghĩ nguy hiểm…

Nàng muốn thấy người phụ nữ này quỳ gối trước mình, khóc lóc cầu xin tha thứ.

Nàng muốn nghiền nát từng mảnh kiêu hãnh và tự tôn của đối phương, muốn xé nát gương mặt bình tĩnh ấy, khiến nàng ta run rẩy phủ phục dưới chân mình, không chỉ về thể xác mà còn cả tâm hồn.