Vị Hôn Thê Của Tôi Bị Show Hẹn Hò Đoạt Mất

Chương 5: Tự do của tôi

Ánh mắt anh lướt qua dáng người nhỏ nhắn của cô, hờ hững đánh giá:

“Nhưng mà… với vóc dáng này của cô, tôi e rằng khó có thể chịu nổi sự giày vò của tôi.”

Lần này, Ôn Dư Nhân không phản bác thêm nữa.

Thẩm Tân An rất hài lòng. Có vẻ như cuối cùng anh cũng dọa được cô rồi.

Thấy thời cơ chín muồi, anh đổi giọng, ra vẻ nghiêm túc như đang chân thành khuyên bảo cô:

“Thời đại bây giờ đã khác rồi, làm gì còn cái gọi là ‘vợ nuôi từ bé’ nữa. Cô cũng không cần phải cảm thấy có lỗi với gia đình tôi. Số tiền họ đã bỏ ra cho cô thực ra chẳng đáng là bao, hoàn toàn không xứng để cô phải trả giá bằng việc cả đổicả đời mình, sống như một góa phụ từ khi chưa cưới.”

Anh nói xong, khẽ gật đầu động viên. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ lên tập tài liệu trước mặt:

“Dũng cảm theo đuổi hạnh phúc của mình đi. Tôi đã giúp cô chuẩn bị sẵn hạnh phúc rồi đây.”

Cách nói đầy vẻ chân thành thậm chí còn tỏ ra rất biết suy nghĩ cho cô:

“Cô chưa từng yêu đương. Từ nhỏ đến lớn người khác giới duy nhất tiếp xúc cùng cũng chỉ có mỗi tôi. Chẳng lẽ cô chưa từng tò mò - thế giới ngoài kia, đàn ông ngoài kia, rốt cuộc nhìn ra sao?”

Anh ngừng một chút, rồi dùng chất giọng ấm áp mang theo chút dụ dỗ:

“Một thế giới rộng lớn, nơi có những người đàn ông bình thường cả về chức năng lẫn sở thích.”

Ôn Dư Nhân ngồi im lặng, ánh mắt khẽ cụp xuống, không nói lời nào.

Thẩm Tân An dán mắt nhìn cô, căng thẳng chờ đợi phản ứng. Anh cứ nghĩ cô đã bị mình doạ cho choáng váng, đến mức không biết nên trả lời thế nào.

Anh không hề hay biết rằng, trong đầu người con gái mà anh cho là “bị doạ ngớ người” ấy, lúc này đang vang lên một âm thanh điện tử máy móc:

[Đang tải nhiệm vụ…]

[Nội dung nhiệm vụ: Tham gia show hẹn hò thực tế “Mối quan hệ không ràng buộc”, chinh phục nam chính số 1, nam chính số 2…]

Ánh mắt Ôn Dư Nhân chậm rãi dời về tập tài liệu trên bàn trà. Trên bìa in rõ dòng chữ “Mối quan hệ không ràng buộc”.

Đợi âm thanh cuối cùng chấm dứt khỏi tâm trí, cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào Thẩm Tân An:

“Nếu đây là điều anh mong muốn…”

Cô khẽ dừng lại một nhịp, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng.

“… vậy thì được thôi.”

Thẩm Tân An hoàn toàn không có ý định tránh ánh nhìn của cô, nhưng vừa chạm phải đôi mắt ấy. Kết quả chính anh lại ngẩn người.

Ánh mắt ấy… hoàn toàn khác với vẻ ngoan ngoãn vừa nãy.

Anh đã quên mất lần cuối cùng hai người thực sự đối diện nhau là từ khi nào. Chỉ nhớ rằng, mỗi khi đứng trước anh, cô luôn ngoan ngoãn, cúi đầu nghe lời, chưa từng dám nhìn thẳng.

Nhưng lần này thì khác.

Cô không hề né tránh, ánh mắt thẳng thắn và điềm tĩnh đối diện với anh. Không lùi bước mà chẳng chút dao động. Dưới cái nhìn chăm chú của anh, cô nhẹ nhàng nói ra quyết định của mình:

“Được.”

Đây chính là câu trả lời mà anh mong đợi. Vậy mà, khoảnh khắc trái tim khẽ rung lên nơi l*иg ngực lại khiến anh im lặng thật lâu.

Mãi đến khi dời mắt đi, anh mới cất lời, coi như đã đạt được thỏa thuận với cô:

“Được.”

“Vậy thì chuẩn bị đi, vài ngày nữa chương trình sẽ bắt đầu ghi hình. Để phòng bất trắc, tôi sẽ tham gia với tư cách quan sát viên trong hai ngày đầu.”

Thẩm Tân An đứng dậy, vừa nói vừa kéo lại cổ tay áo dặn dò:

“Chương trình này sẽ được phát sóng dưới dạng livestream kết hợp với biên tập lại. Cô… chú ý một chút, đừng lúc nào cũng ngơ ngác như mọi khi. Nếu không lại bị cư dân mạng chê cười nữa đấy.”

Ôn Dư Nhân cũng đứng lên, thanh âm điềm đạm:

“Ừm, tôi biết rồi. Cảm ơn anh, Thẩm Tân An.”

Cô thực sự không gọi anh là “Tân An” nữa?

Thẩm Tân An thoáng nhíu mày. Côvkhông chỉ cần chú ý đến chuyện đừng quá ngốc nghếch trước ống kính. Với một người chưa từng tiếp xúc với người khác giới như cô, lại chẳng có chút kinh nghiệm yêu đương gì cả, những điều cần để ý còn nhiều hơn thế.

Nhưng hiện tại anh cũng không biết nên dặn dò từ đâu cho hết. Huống chi, ngay cả bản thân anh cũng chưa từng yêu đương. Nếu muốn đưa ra lời khuyên, có lẽ anh còn phải tham khảo kinh nghiệm của người khác.

Thôi vậy.

Đợi khi về, anh sẽ bảo người thu thập tư liệu rồi gửi cho cô.

Anh nhất định phải giúp cô tóm lấy - không, phải là nắm lấy hạnh phúc của mình.

Dù gì… chuyện đó cũng liên quan trực tiếp đến tự do tương lai của anh.