Đại Lão Huyền Học Khuấy Đảo Hào Môn

Chương 5: Anh sắp chết rồi

"Dừng xe." Cố Thời Nghiễn thu hồi ánh mắt khỏi máy tính, cắt ngang lời cô ta.

"Anh ba, anh làm sao vậy? Có phải có chỗ nào không thoải mái không?" Cố Tinh Du vội hỏi.

Tài xế cũng lập tức căng thẳng dừng xe lại bên đường.

Cố Thời Nghiễn nhìn cô ta: "Xuống xe, em qua xe đằng sau ngồi đi."

Cố Tinh Du trừng mắt nhìn Lục Miểu: "Em không muốn, cái con nhà quê này cướp hôn ước của chị Tư Ngữ, nó không phải là thứ tốt đẹp gì, bây giờ trong lòng không biết đang ấp ủ ý xấu xa gì nữa, em tuyệt đối sẽ không xuống xe để nó đắc ý."

Chiếc xe đằng sau cũng dừng lại theo, tài xế tiến lên hỏi có chuyện gì.

Cố Thời Nghiễn trực tiếp nói: "Đưa Tinh Du qua xe sau."

Cố Tinh Du vừa tức vừa hận, cô ta biết ngay mà, cái con nhà quê này không phải là thứ tốt đẹp gì.

Cố Tinh Du: Không biết đã dùng yêu pháp gì với anh ba, còn chưa nói hết câu, anh ba đã bắt đầu bảo vệ cô ta, còn muốn đuổi mình xuống xe.

Cô ta cho Lục Miểu một ánh mắt cảnh cáo, uy hϊếp: "Nếu về đến nhà anh ba tao có chuyện gì, tao không tha cho mày đâu."

"Biết rồi." Lục Miểu lười biếng đáp một câu.

Cố Tinh Du hừ một tiếng, lúc này mới xuống xe rời đi.

Cố Thời Nghiễn nói: "Xin lỗi, Tinh Du tính tình quá đơn thuần, có nhiều chuyện còn không thể phân biệt thật giả thiện ác, tôi thay nó xin lỗi cô."

"Tôi không để ý." Lục Miểu không quan tâm nói.

Những cô chiêu nhà giàu được cưng chiều từ nhỏ như Cố Tinh Du bị tẩy não là quá bình thường rồi, đợi chịu thiệt vài lần, cô ta tự khắc sẽ biết thôi.

Hơn nữa, cô vốn cũng không định sau này sẽ ở lại nhà họ Cố, Cố Tinh Du nghĩ gì cô đều không quan tâm.

Cố Thời Nghiễn nhìn cô: "Tôi biết cô không tự nguyện đến nhà họ Cố, yên tâm, đợi mọi chuyện kết thúc tôi sẽ đưa cô rời đi."

Mọi chuyện kết thúc? Lông mày Lục Miểu khẽ nhướng lên, e rằng mọi chuyện còn chưa kết thúc, mạng của anh đã không còn rồi.

Cố Thời Nghiễn nhìn thấy phản ứng của cô, cười cười: "Cô muốn nói gì?"

Lục Miểu trực tiếp nói: "Anh sắp chết rồi."

Nghe thấy những lời này, Cố Thời Nghiễn không những không giận dữ, ngược lại khẽ cười thành tiếng.

"Chẳng lẽ đây không phải là sự thật mà mọi người đều công nhận sao?"

Lục Miểu lắc đầu: "Họ truyền là tin đồn, tôi nói là sự thật là cái tôi nhìn thấy."

Cố Thời Nghiễn hứng thú nhìn cô: "Vậy cô đã nhìn thấy gì?"

"Nhìn thấy trên người anh có một loại sức mạnh kỳ lạ đang "thôn phệ sinh cơ"* của anh." Lục Miểu cũng không giấu anh, thành thật nói.(*)Thôn phệ sinh cơ: Nuốt chửng sinh khí.

Cố Thời Nghiễn ngược lại không ngờ Lục Miểu lại có loại năng lực này.

Cơn bệnh kỳ lạ của anh đến rất quỷ dị, nhưng cái gì cũng không kiểm tra ra được.

Ngoài những bác sĩ hàng đầu trên thế giới ra, bà nội cũng nhờ người tìm không ít đại sư.

Có người nói bị yểm bùa chú, có người nói là vấn đề phong thủy, còn có người nói là trúng cổ trùng vâng vâng.

Lục Tư Ngữ nghe thấy tin đồn thì bị dọa sợ trực tiếp từ chối hôn ước, cô nhóc này lại không hề để ý mà tiếp nhận anh.

Anh tự giễu cười, hỏi: "Cô không sợ?"

"Sợ gì?" Lục Miểu thờ ơ đáp.

Cố Thời Nghiễn: "Sợ tôi thực sự giống như trong tin đồn vậy, đón cô về để sung hỷ, là để mượn mệnh của cô kéo dài mạng của tôi."

Lục Miểu nhàn nhạt nói: "Trên thế giới này còn chưa có ai có thể mượn được mệnh của tôi."

Thật sự là không có ai có thể giở những thủ đoạn này trước mặt một thiên sư hàng đầu.

Đây cũng là lý do tại sao cô dám đến nhà họ Cố.

Nếu nhà họ Cố thực sự ấp ủ ý muốn này, đến lúc đó người xui xẻo còn chưa biết là ai.

Khóe môi Cố Thời Nghiễn cong lên, cô bé nhà quê được nhà họ Lục tìm về từ quê lên xem ra không hề tầm thường.

Tính ra, cô bé này và Lục Tư Ngữ với Cố Tinh Du đều cùng tuổi, năm nay cũng chỉ mới 16.

Nhưng sự tự tin và ung dung trong lời nói hoàn toàn không giống với những gì mà tuổi của cô nên có.

Thật thú vị.