Chỉ vài giây do dự, mái tóc dài đến đầu gối của thiếu niên đã tự động bay lên dù không có gió. Cùng lúc đó, uy áp của bậc Hóa Thần đỉnh phong ập xuống nặng nề.
Hệ thống "bộp" một tiếng rơi xuống đất, cả khuôn mặt cắm sâu vào đất. Trên người nặng như đè cả tòa núi.
Nặng hơn cả áp lực là tâm trạng nó, tuyệt vọng đến mức mất hết động lực, úp mặt vào bùn đất thấm đẫm máu tươi, chương trình đơ cứng.
... Hóa Thần đỉnh phong. Thiết lập thế giới lóe lên trong tâm trí nó.
Cảnh giới tu luyện chia thành Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp, Hóa Thần. Mỗi cảnh giới lại chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn.
Hóa Thần đỉnh phong là đỉnh cao sức chiến đấu trong giới tu tiên, trong thiên hạ, tổng cộng chỉ có hai người đạt đến. Một người là Thái Thượng trưởng lão của Kính Tông, cũng là Pháp Lăng Tiên Tôn đức cao vọng trọng nhất giới tu tiên. Cũng là chỗ dựa lớn nhất của nhân vật chính.
Còn một người, chính là đại phản diện của truyện, ma đầu gϊếŧ người không gớm tay trong Ma Vực. Ma Tôn Ma Vực, Linh Khanh.
... Đã là nhân vật chính được vạn người mê, thì đây hẳn là kẻ ác tội lỗi tày trời được nhắc đến trong mô tả, người sẽ bị cảm hóa? Bất kể ban đầu đối đầu với nhân vật chính thế nào, cuối cùng cũng sẽ bị sức quyến rũ của nhân vật chính chinh phục, quỳ gối dưới chân nhân vật chính, đúng không? Chắc chắn là vậy!
Nó điên cuồng quét qua tình tiết liên quan.
Tuy nhiên, phản hồi từ cơ sở dữ liệu khiến nó tuyệt vọng.
Trong nguyên tác, nhân vật chính vạn người mê chỉ cần dùng bàn tay nhỏ kéo kéo vạt áo của đại nhân vật, đã có thể khiến họ đối xử đặc biệt; chỉ cần mở đôi mắt long lanh nhìn tiền bối đang tẩu hỏa nhập ma, tiền bối có thể chuyển nguy thành an, từ đó cưng chiều hết mực... Chỉ trừ một người.
Đó chính là Linh Khanh.
Phản diện biếи ŧɦái, méo mó, tính cách ác liệt nhất trong truyện. Bất kể nhân vật chính giảng giải tình lý thế nào, sau khi hiểu về tuổi thơ của y, cố gắng bù đắp, cho y lợi ích... người này vẫn không hề lay động, không chịu buông tha nhân vật chính.
Trong hàng trăm vạn chữ, kẻ luôn đe dọa tính mạng nhân vật chính, xúi giục người xung quanh phản bội nhân vật chính, khiến nhân vật chính suýt mất mạng — Đại! Phản! Diện! Tối! Thượng!
Hào quang nhân vật chính không hề làm y xúc động, người này chính là một con chó điên triệt để, vô cùng cố chấp trong việc bám theo nhân vật chính không buông. Không chết không thôi. Điên đến mức nhân vật chính buộc phải đối phó.