Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]

Chương 7: Nắng nóng cực hạn

Qua tiếp xúc vừa rồi, có vẻ hệ thống này thích nghe khen ngợi, không biết câu thả thính sến súa này có tác dụng không.

Hệ thống điểm danh im lặng hồi lâu, Lý Tư Tĩnh không nhịn được hỏi: “Vừa rồi rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

[Xem cô mở ra toàn thứ vớ vẩn gì kìa, ký chủ của hệ thống tôi sao có thể dùng mấy thứ rác rưởi đó được? Thế nên tôi mới phải ra tay một chút...]

[Nghe nói loài người các cô gian xảo lắm, tiếp xúc nhiều sẽ bị lừa, vốn dĩ tôi không định nói chuyện với cô đâu nhưng tức quá không nhịn được!]

Vẫn là giọng điện tử không cảm xúc nhưng Lý Tư Tĩnh lại nghe ra được mùi vị kiêu ngạo trong đó.

“Đại ca ngài lợi hại thật, vậy tôi có thể... điểm danh lại không?”

Lý Tư Tĩnh hơi ngượng ngùng hỏi, dù sao cô cũng biết mình hơi được voi đòi tiên.

[Cô... đã không xinh đẹp rồi thì bớt mơ mộng hão huyền đi!]

Cô theo phản xạ đưa tay sờ mặt mình, trông cô cũng thuộc dạng thanh tú dễ nhìn mà, nghĩ một chút thì sao chứ.

“Không cho mình điểm danh lại nhưng lại có thể điều khiển rương tài nguyên.” Lý Tư Tĩnh lẩm bẩm: “Xem ra mi lợi hại hơn hệ thống sinh tồn một chút.”

[Đừng có so sánh tôi với đoạn mã đó, tôi là sinh mệnh trí tuệ bậc cao đấy.]

Lý Tư Tĩnh hỏi tiếp: “Vậy mi chắc phải có tên chứ! Tôi nên gọi mi là gì? Ai đã tạo ra mi vậy?”

[Hệ thống tôi tên là Tinh Diệu, là do đấng vĩ đại...] Nói đến nửa chừng, Tinh Diệu đột nhiên im bặt]

“Phải giữ bí mật hả? Vậy tôi không hỏi nữa.” Lý Tư Tĩnh nhướng mày, tiếc thật, không moi thêm được tin gì.

Chuyển sự chú ý về bản thân, Lý Tư Tĩnh lúc này mới cảm thấy cổ họng vừa khô vừa đau, dạ dày cũng đói đến co quắp.

Nhìn đồng hồ, sắp mười hai giờ trưa, hóa ra đã đến giờ cơm trưa rồi.

Nhưng trước khi ăn, cô còn một việc phải làm, đó là mở rương!

“Cái rương tài nguyên này cũng có thể mở lại được đúng không?” Lý Tư Tĩnh nhặt rương tài nguyên đầu tiên gặp được ở ghế phụ lên hỏi.

Vừa nãy mải nói chuyện với Tinh Diệu, cô vẫn còn một rương tài nguyên chưa mở lại mà!

[Ting, mời mở lại rương tài nguyên!] Giọng Tinh Diệu lại trở nên cứng nhắc răm rắp.

Lý Tư Tĩnh lập tức phấn khích hẳn lên, đóng nắp lại, mở ra lần nữa, rồi đưa tay vào, quy trình này cô đã thuộc lòng rồi.

[Xăng 10 đơn vị, Chăn lông 1kg*1, Bánh bao thịt tươi 100g*10, Nước ngọt Wahaha 220ml*4, Táo 200g*3]

Tất cả đồ vật lại phóng to và rơi xuống, chất đầy lòng cô trong nháy mắt.

Lý Tư Tĩnh vội vàng sắp xếp lại vật tư, cuối cùng cô cũng được trải nghiệm niềm vui của nhân phẩm bùng nổ, quả nhiên rất sung sướиɠ.

Đầu tiên là phân giải hai cái rương tài nguyên, nhận được Mảnh gỗ*2, mười mảnh có thể ghép thành gỗ, các vật liệu cơ bản khác cũng tương tự.

10 đơn vị xăng đổ thẳng vào bình xăng, lúc lái xe đã tiêu hao khoảng 2 đơn vị, giờ lượng xăng là 28/40.

Cất chăn lông đi, giờ chưa dùng tới, nghe nói sa mạc ngày đêm chênh lệch nhiệt độ lớn, không biết tối có lạnh không.

Cất lốc 5 gói mì ăn liền đi, giờ không có nồi và nước nóng, vẫn là đợi sau này hãy ăn vậy!

Cất kỹ lốc nước ngọt Wahaha yêu thích và ba quả táo, bánh mì kẹp dâu có mười gói nhỏ cũng cất đi luôn.

Bánh bao thịt tươi thời tiết này không để lâu được, hay là ăn nó trước đi!

Cô ôm chai nước khoáng 2 lít lên, trước tiên tu ừng ực một hơi cho đã, làm dịu cổ họng khô khốc, lúc này mới tính đến cái dạ dày.

Bánh bao to bằng nắm tay, sờ vào vẫn còn hơi nóng. Cắn một miếng thật mạnh, vị ngon của nước thịt lập tức lan tỏa khắp khoang miệng.

Ăn liền bốn cái bánh bao, Lý Tư Tĩnh mới dừng tay, khẽ ợ một tiếng có phần không được nhã nhặn cho lắm.

Mặt trời đã lên cao, hơi nóng oi ả khiến cô không nhịn được phải cởϊ áσ khoác ngoài. Chắc cũng phải ba mươi độ rồi!

Ăn uống no nê xong, cô mở màn hình xanh lên, bắt đầu xem xét tình hình của những người khác.