Sau Khi Bị Hoán Đổi Khí Vận

Chương 13: Hơi ấm trên cơ thể hắn xuyên qua lớp vải mỏng, truyền đến da thịt nàng

Căn nhà rách nát, nhưng con người thì sạch sẽ tinh tươm.

Sư Lam Dã lau khô tóc một cách qua loa, dường như không để tâm đến việc Trầm Vân Hoan đã tỉnh lại. Hắn tháo giày, rồi thổi tắt ngọn nến trên bàn.

Ánh sáng vụt tắt, bóng tối lập tức nuốt chửng cả căn phòng.

Chiếc giường vốn đã nhỏ hẹp, giờ đây lại càng chật chội hơn khi có thêm hắn.

Trầm Vân Hoan có thể cảm nhận rõ ràng cánh tay của hắn kề sát bên mình, hơi ấm trên cơ thể hắn xuyên qua lớp vải mỏng, truyền đến da thịt nàng.

Nàng hít vào một hơi sâu, cố nén xuống nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, lên tiếng hỏi:

“Vì sao ngươi lại ngủ cùng ta?”

Trong bóng tối, giọng nói của Sư Lam Dã trầm hơn ban ngày, mang theo một chút khàn khàn đặc biệt khi vừa tắm xong, vang lên bên tai nàng:

“Ở đây chỉ có một chiếc giường.”

Trầm Vân Hoan nhíu mày: “Ngươi có thể ngủ trên bàn.”

Hắn đáp một cách dửng dưng: “Bàn để ăn cơm, không phải để ngủ.”

Nàng bĩu môi, lại nói: “Vậy thì ngươi có thể đặt ta xuống đất. Ngươi với ta vốn chẳng thân quen, lại còn nam nữ thụ thụ bất thân, ngủ chung một giường là không hợp lẽ.”

Lần này, Sư Lam Dã im lặng.

Rõ ràng hắn không có ý định làm theo lời nàng.

Trầm Vân Hoan trong lòng bực bội, cảm thấy người này thật kỳ lạ. Hắn đưa nàng về đây, cũng không tỏ ra quá quan tâm, nhưng cũng chẳng có chút gì gọi là chán ghét hay bực dọc. Hắn hầu như không chủ động mở lời, đối xử với nàng một cách bình thản, không lạnh nhạt nhưng cũng không quá nhiệt tình.

Nàng không tin trên đời có chuyện tốt nào xảy ra vô cớ, càng không tin hắn đơn thuần muốn mang về một cái phiền phức để chăm sóc.

Nghĩ đến đây, nàng dứt khoát hỏi thẳng:

“Ngươi đưa ta về rốt cuộc là vì cái gì? Ít nhất cũng phải nói cho ta biết ngươi muốn lấy gì từ ta.”

Nhưng lần này, Sư Lam Dã không trả lời.

Trong bóng tối, không gian dần trở nên yên tĩnh.

Một lát sau, chỉ còn lại tiếng hô hấp đều đặn, trầm ổn của hắn, tựa như đã chìm vào giấc ngủ.

Trầm Vân Hoan từ nhỏ đến lớn luôn được mọi người cung phụng, dù nàng không kiêu căng ngạo mạn, nhưng cũng chưa bao giờ bị ai đó phớt lờ đến mức này.

Bị hắn phớt lờ như vậy, nàng lập tức cảm thấy khó chịu.

Nhưng khi nàng vừa cử động, những cơn đau từ khắp cơ thể lập tức kéo đến.

Chợt nhớ ra tình cảnh hiện tại của mình, nàng chỉ có thể bất lực mà thở dài, cuối cùng đành nuốt cục tức vào lòng, nhắm mắt ngủ.