Vì chủ đề liên quan đến Dung Ẩn, cô không nói nhiều. Cũng may Lộc Uyển không để ý, chỉ hỏi: “Thời gian còn sớm, cậu có muốn đi ăn chút đồ ngọt không?"
Thư Thanh Vãn giơ cuốn sổ ghi chép trong tay lên: "Không được rồi, tớ còn phải quay lại công ty một chuyến."
Dạo này có một dự án không thể rời đi.
Lộc Uyển đành chịu, đưa cô về công ty: "Được thôi. Công ty cậu dạo này bận quá, may mà lương cao." Nếu không, cô ấy nhất định sẽ là người đầu tiên lên tiếng phàn nàn.
Châu Việt nổi tiếng với chế độ đãi ngộ tốt, cô ấy cũng từng thấy bảng lương của Thư Thanh Vãn, lúc đó chỉ cảm thán rằng không lạ gì khi rất nhiều sinh viên tốt nghiệp năm đó tranh nhau vào làm.
Khi đến gần xe, ngón tay của Thư Thanh Vãn khẽ đặt lên tay nắm cửa, ánh mắt vô thức lướt qua một chiếc xe đậu ở phía xa.
... Quả nhiên nó đang yên tĩnh đậu ở đó, như thể đang đợi ai.
Trước mặt bao người, hai người họ trông chẳng hề quen biết. Ai có thể nghĩ rằng, phía sau lưng, xe của anh lại đỗ ở đây chờ cô?
Lộc Uyển lên xe.
Cô cũng cúi người vào trong, ngồi vào ghế phụ. Chiếc váy ôm sát tôn lên vòng eo thon gọn, nhỏ nhắn đến mức có thể nắm trọn trong một bàn tay.
Khi xe lăn bánh, cuối cùng cô cũng mở điện thoại, nhấn vào khung trò chuyện có thông báo chưa đọc và gửi một tin nhắn.
...
Chiếc Maybach màu đen.
Người đàn ông ngả lưng trên ghế sau, nhắm mắt dưỡng thần, gương mặt điềm tĩnh.
Ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài hắt vào, tạo đường nét rõ ràng cho khuôn mặt anh. Sống mũi cao, đường xương sắc nét, tất cả đều toát lên vẻ ưu việt. Chỉ là khí chất lạnh lùng như phủ một lớp sương giá, tạo cảm giác xa cách.
Bên trong xe im lặng hồi lâu.
Không ai biết, vị tổng giám đốc vừa được mọi người cung kính tiễn đi không lâu, lúc này lại đang ngồi đây, chưa hề rời khỏi.
Bỗng nhiên, điện thoại hiện lên một tin nhắn mới.
Dung Ẩn đưa tay cầm lấy điện thoại.
Thư Thanh Vãn: [Đang trên đường về công ty.]
Đầu ngón tay anh hơi dừng lại, gõ một dấu hỏi: [?]
Thư Thanh Vãn không chút áy náy, trả lời: [Tớ đang kiếm tiền cho cậu đây, tư bản à.]
Rõ ràng biết anh đang đợi cô ở đây.
Vậy mà cô vẫn thản nhiên nhắn tin như thể chẳng hề có chuyện gì, còn cố tình đáp lại như vậy.
Thư Thanh Vãn đang bận rộn với dự án mà Dung Ẩn giao lại.
Nhưng hiện tại, vì dự án này, cô đã cho anh "leo cây".