Có con tin trong tay, người nhà họ Hạ không dám hành động manh động, càng không dám đâm xe vào gã.
Xe máy chạy sâu vào rừng, tên bắt cóc nhanh chóng bỏ xa người nhà họ Hạ. Cho đến khi xe không đi được nữa, gã mới vứt xe lại và đi bộ.
Nhưng gã đã đánh giá quá thấp thế lực của nhà họ Hạ. Cứ ngỡ đã cắt đuôi được đám người truy đuổi, ai ngờ phía trước đã có cảnh sát đặc nhiệm mai phục sẵn, chặn kín đường lui của gã. Hoảng loạn, tên bắt cóc chạy bán sống bán chết trong rừng, lạc vào sâu trong núi và vô tình xâm phạm địa bàn của một bầy lợn rừng hung dữ.
Hơn chục con lợn rừng tức giận xông ra, kêu eng éc, húc loạn xạ. Không chỉ tên bắt cóc bị thương mà ngay cả đội ngũ truy bắt phía sau cũng bị phen hỗn loạn bất ngờ này làm rối loạn đội hình.
Đúng lúc đó, hệ thống xuất hiện. Khi ấy, một con lợn rừng đang điên cuồng lao về phía tên bắt cóc. Không chút do dự, gã lập tức ném Triều Triều đang ôm trong lòng ra, định dùng cô bé làm lá chắn.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, hệ thống lập tức liên kết với Triều Triều, tiêu hao một lượng năng lượng khổng lồ để dịch chuyển cô bé đến nơi an toàn.
Tên bắt cóc tận mắt chứng kiến Triều Triều biến mất trong không khí. Gã kinh ngạc đến sững người, đứng chết trân tại chỗ, vừa hay bị con lợn rừng lao tới húc thủng bụng, máu tuôn xối xả, nằm thoi thóp. Nhưng đội cảnh sát đặc nhiệm phía sau không nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ đó. Mặc dù họ nhanh chóng khống chế được bầy lợn rừng, nhưng khi đuổi kịp đến nơi thì Triều Triều đã biến mất không dấu vết.
Ai nấy đều ngơ ngác khó hiểu, không tài nào lý giải nổi tại sao ngay trước mắt họ, tên bắt cóc lại có thể giấu Triều Triều đi đâu, giấu bằng cách nào.
Tên bắt cóc tắt thở trước khi được đưa đến bệnh viện, tung tích của Triều Triều cũng trở thành một bí ẩn.
Nhà họ Hạ từ đó mất hoàn toàn tin tức về cô con gái bé bỏng.
Hệ thống đau đầu muốn vỡ tung. Lúc đó, nó thấy Triều Triều đáp xuống một khoảng đất bằng phẳng, xác định không còn nguy hiểm gì mới yên tâm tắt máy vì cạn kiệt năng lượng.
Nó cứ ngỡ nơi đó là chân núi gần nhà họ Hạ, chắc chắn sẽ có người sớm phát hiện ra cô bé. Bây giờ nghĩ lại, đúng là chân núi thật, nhưng lại là chân núi ở thôn Thượng Lục, thuộc triều Đại Khải! Bảo sao năng lượng của nó lại cạn sạch. Nó cứ tưởng là do phải dùng quá nhiều năng lượng để ổn định dòng chảy thời không, nào ngờ là do đã đưa Triều Triều xuyên đến tận thời cổ đại.
Triều Triều cũng bất tỉnh do cú sốc khi đi qua đường hầm thời không. Sau đó, cô bé được vợ chồng Hồ Lai Phúc và Trịnh thị ở thôn Thượng Lục tình cờ nhặt được.
Vợ chồng nhà họ Hồ nhìn thấy Triều Triều thì hai mắt sáng rỡ, không nói hai lời đã bế cô bé về nhà.
Lúc bị bắt cóc, Triều Triều đang dự tiệc sinh nhật. Khỏi phải nói, với tư cách là nhân vật chính, cô bé được ăn diện lộng lẫy. Cộng thêm tính thích làm điệu, cổ chân cô bé đeo lắc bạc, trên tay xỏ năm sáu chiếc nhẫn xanh xanh lấp lánh, dây buộc tóc cũng là loại đắt tiền, quần áo thì khỏi bàn, toàn hàng hiệu cao cấp. Nhà họ Hạ chỉ hận không thể mang hết những thứ tốt đẹp nhất trên đời cho cô con gái rượu.
Quan trọng hơn, người cô ruột của Triều Triều vì bận việc không đến dự sinh nhật được nên đã đặc biệt gửi tặng một miếng ngọc bội bình an thuộc hàng thượng phẩm. Lúc đó, cô bé vừa mở quà đã đeo ngay lên cổ, trông vô cùng bắt mắt.
Mặc dù bị tên bắt cóc ôm chạy toán loạn trong rừng nên trông khá nhếch nhác, mặt mũi tay chân bị cành cây cào xước, quần áo rách vài chỗ, nhẫn cũng rơi mất hai chiếc, nhưng những điều đó vẫn không che giấu được vẻ ngoài của một tiểu thư nhà giàu.
Hồ Lai Phúc và Trịnh thị nhìn Triều Triều mà trong lòng nổi sóng. Ban đầu, họ định bụng sẽ lột sạch đồ trên người cô bé rồi lén mang đi bán. Nhưng vừa chuẩn bị ra tay, họ đột nhiên thay đổi ý định.