Vương Gia Cố Chấp

Chương 3

Trong vườn ngự uyển, ánh đèn l*иg treo cao, tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ phủ lên những khóm hoa đang nở rộ. Không khí mát mẻ, thoang thoảng mùi hương từ vườn thảo mộc.

Dưới gốc hoa đào, một nhóm trẻ con đang tụ tập chơi đùa. Tiếng cười vang lên rộn rã, làm tan đi sự tĩnh lặng của hoàng cung.

Trần Dao cũng hòa vào nhóm trẻ ấy, vui vẻ cười đùa, chạy nhảy hồn nhiên. Nàng vừa trốn khỏi bữa tiệc gò bó, nên lúc này tâm trạng vô cùng phấn khích.

Nhưng chỉ được một lát, một bóng dáng nhỏ nhắn tiến đến, làm không khí xung quanh chợt thay đổi.

Lý Trạm xuất hiện.

Hắn khoanh tay, đứng từ xa nhìn chằm chằm vào Trần Dao, sau đó chậm rãi tiến đến, ánh mắt sắc bén quét qua đám trẻ xung quanh.

Mấy đứa trẻ kia lập tức cảm thấy một áp lực vô hình.

Hắn không cần nói nhiều, chỉ đơn giản ra lệnh:

“Đi hết đi.”

Giọng nói non nớt nhưng lại mang theo sự bá đạo tuyệt đối.

Mấy đứa trẻ nhìn nhau, có chút chần chừ. Nhưng khi nhận ra hắn là ai, bọn chúng không dám cãi lời, lập tức chạy tán loạn.

Chỉ còn lại Trần Dao.

Nàng đứng yên một chỗ, chớp chớp mắt nhìn nam hài trước mặt, không hiểu vì sao tất cả bạn chơi của nàng đều biến mất.

Lý Trạm hài lòng với tình huống trước mắt, đôi mắt sáng lên vẻ thỏa mãn.

Bây giờ, nàng chỉ còn một mình hắn.

“Nàng tên gì?” Hắn đột nhiên hỏi.

Trần Dao ngơ ngác nhìn hắn, rồi ngoan ngoãn đáp: “Trần Dao…”

Lý Trạm khẽ gật đầu, sau đó tự tiện quyết định:

“Gọi ta là A Trạm.”

Trần Dao chớp mắt. “A… Trạm?”

“Đúng, chỉ có nàng được gọi ta như vậy.” Lý Trạm nghiêm túc nói. “Còn ta sẽ gọi nàng là Dao Dao.”

Trần Dao vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nàng cảm thấy nam hài này có gì đó rất kỳ lạ. Nhưng hắn không có vẻ gì là xấu, nên nàng cũng không phản đối.

“Được… Dao Dao…” Nàng ngây thơ lặp lại.

Hài lòng với cách xưng hô này, Lý Trạm hạ lệnh:

“Từ nay về sau, nàng chỉ được chơi với mình ta.”

Trần Dao mở to mắt, có chút khó hiểu. “Nhưng… tại sao?”

Lý Trạm nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn nàng, giọng nói bá đạo vang lên:

“Vì nàng là của ta.”

Trần Dao: “???”

Nàng không hiểu “của ta” có nghĩa là gì, nhưng nghe cũng không quá quan trọng.

Thế là nàng ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Lý Trạm nhìn nàng ngoan ngoãn nghe lời, đôi mắt ánh lên tia thỏa mãn.

Từ khoảnh khắc này, hắn đã đánh dấu nàng là của hắn.

Trong vườn ngự uyển rộng lớn, hai bóng dáng nhỏ nhắn quấn quýt bên nhau.