Văn Phòng Ly Hôn Và Mai Mối

Chương 5

Theo lời Miêu Miêu, cô đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi, tự chuốc lấy phiền.

Cứ có tiền là nhận đơn, mặc xác lý do ly hôn của đối phương là gì thì chẳng nhẹ nợ à?

Ngặt nỗi cô lại cố chấp giữ vững cái gọi là nguyên tắc đúng đắn của mình.

Vì những chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau ly hôn thì không nhận, vì nɠɵạı ŧìиɧ muốn đến với bồ nhí, muốn chuyển nhượng tài sản ly hôn cũng không nhận.

Những đơn hàng kiểu như vậy đều bị Thời Tiểu Thiên làm hỏng rất nhiều.

Đến nỗi bây giờ văn phòng chỉ chi mà không thu, đang đứng trước nguy cơ phá sản.

Uống xong một tách cà phê, người đàn ông vừa nãy đi tới, ánh mắt lạnh lùng dán chặt vào Thời Tiểu Thiên.

Cô quay đầu lại, bất ngờ chạm phải cái nhìn sắc lẻm ấy mà cứ thấy quen quen kiểu gì.

"Ý, anh là tên biếи ŧɦái sàm sỡ tôi mà!"

Thời Tiểu Thiên bỗng chợt nhớ ra, thế là cô lập tức tung cú đá, nhắm thẳng vào chỗ hiểm của anh ta.

Mộ Cảnh Sâm đã từng chịu trận một lần, nào có chuyện để cô chiếm thế thượng phong. Anh nghiêng người, dễ dàng né tránh.

Cú đấm tiếp theo cũng bị anh nhẹ nhàng đỡ được, mặt người đàn ông sa sầm, cất giọng khinh khỉnh: "Cô tiếp đãi khách hàng thế đấy à?"

"Buông ra!"

Thời Tiểu Thiên tức đến đỏ cả mặt.

Mộ Cảnh Sâm nắm chặt tay cô không buông, nhìn cô với vẻ thích thú.

"Sao lại đánh nhau rồi?"

"Cảnh Sâm, đừng đùa nữa, không thì cậu lại lên báo đấy."

Mộ Cảnh Sâm hừ mũi buông tay.

Thời Tiểu Thiên tức giận tố cáo: "Miêu Miêu, anh ta, anh ta là tên biếи ŧɦái sàm sỡ!"

"Biếи ŧɦái sàm sỡ? Sao cơ, anh ta làm gì? Cậu quen anh ta à?"

Miêu Miêu chẳng hiểu mô tê.

"Anh ta sờ mông tớ trên xe buýt!"

Thấy vẻ mặt câng câng phát ghét của Mộ Cảnh Sâm, Thời Tiểu Thiên tức giận hét lên.

Không khí bỗng chốc im lặng đến đáng sợ...

Câu nói này vừa thốt ra, cả căn phòng lặng ngắt như tờ, Miêu Miêu sợ đến mức mặt mày tái mét.

Tống Uyên đứng bật dậy, vô cùng ngạc nhiên, buột miệng nói tục: "Đậu, Cảnh Sâm, gu ông mặn cỡ này luôn hả?"

"Hahaha."

Anh ta cười phá lên chẳng chút nể nang.

Mộ Cảnh Sâm, người sở hữu khối tài sản hàng tỷ, lại đi để ý đến một em gái "quê mùa" như này á?

Chẳng lẽ lâu lâu đổi gu thật đấy à?

Thời Tiểu Thiên ghét nhất là loại biếи ŧɦái sàm sỡ trên xe buýt, trên tàu điện ngầm các thứ, bọn chúng thấy con gái dễ bắt nạt, sợ mất mặt, không dám lên tiếng nên mới dám làm càn, rặt là lũ không có đạo đức.

"Cút ra ngoài, không là tôi báo cảnh sát đấy!"

Mộ Cảnh Sâm lạnh lùng nhìn cô: "Ảo tưởng sức mạnh."

"Anh nói gì?"

"Tôi nói cô ảo tưởng sức mạnh."

Mộ Cảnh Sâm mất kiên nhẫn châm một điếu thuốc, quét mắt đánh giá Thời Tiểu Thiên từ đầu đến chân: "Xấu, ngực lép, chân ngắn, mặt bánh bao, cô nghĩ tôi có hứng thú sàm sỡ cô sao?"

Thời Tiểu Thiên sững người, ngơ ngác cúi đầu nhìn bản thân, sau đó điên tiết tung thêm một cú đấm.

"Hội viên chứ gì?"

"Tôi đăng ký loại cao cấp nhất."

Lời của Mộ Cảnh Sâm khiến nắm đấm của Thời Tiểu Thiên khựng lại giữa không trung.

"Anh cũng... muốn ly hôn hở?"

Thời Tiểu Thiên trợn tròn mắt.