Nhưng Từ Thiền lại không chờ anh mở miệng mà tiếp tục nói: “Tôi còn nhớ khi danh sách diễn viên của bộ phim này vừa được công bố, tên anh đã ngay lập tức vượt qua cả hai diễn viên chính là Tử Kính và Tiểu Du, leo thẳng lên top 1 hot search. Thật sự quá sức tưởng tượng!”
Người đảm nhận vai nữ chính, Viên Du đang đứng ngay cạnh Bạch Quả. Nghe vậy, sắc mặt cô lập tức cứng đờ, bàn tay cầm micro cũng khẽ run lên.
Ngoại trừ Tiết Tử Kính, những người khác trong hội trường đều nhíu mày, đặc biệt là phóng viên tóc dài, anh ta còn trừng mắt nhìn Từ Thiện một cái.
Thoạt nghe thì có vẻ như Từ Thiền đang khen ngợi Bạch Quả, nhưng hàm ý thực sự lại là đang nói anh không biết điều khi để một nam phụ lấn át cả hai diễn viên chính. Không phải là đang cố tình chia rẽ nội bộ sao?
Nhưng người trong cuộc là Bạch Quả lại như thể không hề nghe ra ẩn ý trong lời nói, thoải mái nhận lấy micro, nụ cười vẫn không hề suy giảm: “Anh nói vậy là khách sáo rồi. Tin tức anh Tiết và Tiểu Du đóng vai chính đã được biết đến rộng rãi từ lâu. Sau khi nghe tin hai người họ tham gia tôi mới quyết định nhận kịch bản, có cơ hội hợp tác với hai diễn viên xuất sắc như vậy thì ai mà không muốn chứ? Chuyện tôi lên hot search là sau đó rồi. Nếu không phải nhờ anh Tiết và Tiểu Du thu hút sự chú ý của khán giả trước, thì làm gì có lượt tìm kiếm nào dành cho tôi đâu?”
“Ha ha, Tiểu Quả miệng ngọt ghê!” Từ Thiền cười mà như không cười, liếc nhìn Bạch Quả một cái. Hắn không cam tâm để anh dễ dàng thoát nạn như vậy, mắt khẽ đảo một vòng, chợt nghĩ ra điều gì đó rồi lại tiếp tục tâng bốc: “Nhưng cũng tốt, có anh thì mọi người đều yên tâm rồi. Chắc chắn rating sẽ không thành vấn đề, dù sao anh cũng là tiểu vương tử rating vang danh của giới giải trí mà!”
Ồ hố?
Tất cả các phóng viên lập tức phấn chấn hẳn lên.
Đây là đang đào hố sao?
Kiểu “chơi chữ” này có thể khiến người ta lầm tưởng là đang khen ngợi, thậm chí còn đắc ý mà cảm ơn. Nhưng với những người làm trong ngành lâu năm như họ thì đã quá quen thuộc, đây chẳng phải là chiêu "tâng bốc để gϊếŧ chết" trong truyền thuyết sao!
Mục đích rất đơn giản, nếu sau khi phát sóng, bộ phim đạt rating cao, công lao hiển nhiên sẽ thuộc về hai diễn viên chính. Nam phụ như Bạch Quả nhiều lắm cũng chỉ được khen một câu cho có lệ. Nhưng nếu chẳng may thành tích không như mong đợi, thì đến lúc đó, đoạn phỏng vấn này sẽ bị đào lại, và người bị châm chọc, bị chỉ trích để chuyển hướng dư luận chắc chắn sẽ là “tiểu vương tử” này.
Sau khi nhận ra ẩn ý trong lời nói của Từ Thiền, đám phóng viên nhanh chóng chuyển ánh mắt về phía Bạch Quả. Khi đối diện với đôi mắt nai vô hại kia, lương tâm họ bỗng chốc nhói lên, vội vàng dùng ánh mắt để truyền tải thông điệp: Đừng trả lời! Đừng trả lời! Đừng trả lời!
Nhưng Bạch Quả không hề nhìn ai, cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều, anh đáp ngay lập tức: "Không dám nhận, không dám nhận. Từ khi ra mắt đến giờ, tôi chỉ đóng vai nam phụ, nam ba, toàn là những vai nhỏ. Cũng nhờ may mắn gặp được kịch bản hay và những diễn viên chính xuất sắc nên mới có thể hưởng ké chút danh tiếng mà thôi."
Nói xong, anh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tiết Tử Kính bên cạnh: "Huống chi, tôi nào dám so sánh với anh Tiết? Lần nào anh ấy cũng đóng chính, lần nào cũng là người gánh vác cả bộ phim mà. Đúng rồi, anh Tiết, tôi nhớ trước đây anh còn có một biệt danh nữa phải không?"
Tiết Tử Kính vốn đang thầm vui mừng trong lòng vì có người giúp mình đỡ sóng gió. Đột nhiên nghe thấy tên mình bị gọi ra, anh ta nhất thời không kịp phản ứng, ngơ ngác ngẩng đầu lên thì phát hiện tất cả ánh mắt đều đang đổ dồn về phía mình, trong lòng đầy nghi hoặc.
“Hả? Cái gì?”
“À, tôi nhớ ra rồi!” Bạch Quả nghiêng đầu nhìn anh ta, đôi mắt sáng trong chớp chớp đầy ngây thơ và kính trọng.
“Anh Tiết, có phải biệt danh của anh là vua rating không nhỉ?”
"Vua rating?"
Tiết Tử Kính sững người một chút, nhưng rất nhanh liền ưỡn ngực đầy kiêu hãnh, vẻ mặt tràn đầy tự mãn: "Tôi á? Quả thật mọi người thường khen tôi như vậy…"
Sắc mặt Từ Thiền và người đại diện của Tiết Tử Kính lập tức trầm xuống. Đến lúc này, bọn họ mới nhận ra mũi tên mà mình bắn ra dường như đã bị bắn ngược lại và đâm thẳng vào chính người nhà mình.
Vừa định nhanh chóng chuyển chủ đề, nhưng đã bị một câu nói khác cắt ngang.
"Hoàng tử và vua, nghe cái danh xưng thôi là biết ai mới là người thực sự gánh vác rồi. Huống hồ đây còn là vị vua đóng chính nữa chứ? Anh Tiết đã khẳng định như vậy thì mọi người cứ yên tâm đi, rating chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu, dù sao anh ấy cũng là vua rating lẫy lừng của giới giải trí mà!"
Bạch Quả cười tít mắt, lần này lại quay sang nhìn Từ Thiền, hỏi đầy chân thành: "Anh cũng nghĩ vậy, đúng không?"
Giọng điệu thì thành khẩn, biểu cảm lại vô cùng thật thà.
Nhưng…
Đột nhiên, một cơn co giật khẽ giật lên nơi thái dương của Từ Thiền.